Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

MATXCOVA - MÙA ĐÔNG LY BIỆT

Thơ Hoàng Trúc


Chim sáo sang sông, chim sáo sổ lồng...

Mùa đông lại về 
mang theo nỗi buồn thương
Tuyết lạnh rơi 
Ngập trắng đường lối cũ
Nơi ngày xưa 
mình đã từng gặp gỡ
Say đắm bên nhau 
cùng dạo khúc tình đầu

BÀI THƠ TÌNH BỎ QUÊN

Tạ Chiến K3



   Hồi học ở Trường Đại học kỹ thuật Quân sự đầu những năm 70, tôi có chân trong Ban chấp hành chi đoàn, phụ trách tuyên huấn. Lớp tôi có Vũ Tân, quê ở tỉnh Nam Hà. Anh dáng người cao chắc, ăn to nói lớn . 
Anh nổi tiếng ở lớp vì có lần anh ăn hết 30 chục que kem, ở Cửa hàng thuỷ tạ thị xã Vĩnh yên, trong một lần thách đố .
Tôi nhớ vào buổi tối, đến giờ tự học. anh đến đưa tôi một tờ giấy xé từ cuốn vở và nói: 
- Tao có bài thơ, mày xem được thì cho đăng báo tường, không thì xé bỏ đi
Vì sáng mai kiểm tra bài nên tôi không kịp đọc, cất luôn bài thơ đó vào cuốn sổ tay ghi chép. Mỹ tăng cường ném bom, cả trường dời doanh trại sơ tán và không có dịp tổ chức báo tường như trước . Rồi, chúng tôi tốt nghiệp về khắp các chiến trường, đơn vị. Tôi không có dịp nào gặp lại Vũ Tân nữa. Cách đây mấy năm có nghe anh công tác ở một nhà máy quốc phòng, nhưng anh đã chết vì bạo bệnh. Chủ nhật vừa rồi, soạn lại sổ sách cũ để vứt bớt, tình cờ thấy bài thơ của Vũ Tân thuở trước .
Tôi vội giở ra xem . 
Trời đất ơ , một bài thơ tình, đầu đề là MƯA ! Có 4 khổ . 
Lạ lùng, thơ viết rất mộc mạc, chân thực, câu chuyện giống hệt đêm mưa Hà nội, tôi đi chơi với bạn gái ở Vườn hoa Bách Thảo trong những năm rung động đầu đời .

Xúc động và cám ơn Vũ Tân rất nhiều, đã làm tôi nhớ lại tình yêu của một thời trai trẻ, dù Vũ Tân và người bạn gái của tôi đã ra đi mãi 
Xin giới thiệu Bài thơ tình bị bỏ quên này .

MƯA

Tối nay đang dạo chơi 
Thì mưa đâu ập xuống 
E nhìn anh luống cuống :
- Biết làm sao bây giờ 
Khi hai đứa mình mà trong tay chỉ một mảnh áo mưa ?
Trời vẫn mưa và mưa 
Không chần chừ được nữa 
Anh mở mảnh áo mưa 
Rồi trùm lên hai đứa . 
Xích lại gần chút nữa 
Anh kéo em vào lòng 
Ôi ! Một mảnh áo mưa
Nhưng mà sao rất rộng 
Hàng cây vẫn rung động 
Lá vẫn reo xạc xào
Anh vẫn thầm ước ao : 
Mưa cứ rơi -Đừng tạnh ... !

Vĩnh yên - đêm mưa

Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014

“Каким ты был, таким остался" (Anh vẫn là anh)

Nguyentrinh  dịch và giới thiệu


Bài hát “Каким ты был, таким остался" (Anh vẫn là anh) do ca sĩ Sofia Rotaru - Nghệ sĩ nhân dân của Nga-Ucraina-Mondavia trình bày. Nội dung bài hát kể về một chàng trai Cô dắc theo bạch vệ, và rồi một ngày kia trở lại với quê hương, với người  yêu thủy chung, tận tụy chờ người mình yêu thương mà chẳng chút gì oán hận ...giai điệu thấm đẫm chất dân ca Ucraina mượt mà, êm dịu và làm say mê biết bao người yêu nhạc...
Музыка: И. Дунаевский Слова: М. Исаковский-1948

Каким ты был, таким остался,
Орел степной, казак лихой!..
Зачем, зачем ты снова повстречался,
Зачем нарушил мой покой?

Зачем опять в своих утратах
Меня хотел ты обвинить?
В одном, в одном я только виновата,
Что нету сил тебя забыть.


Свою судьбу с твоей судьбою
Пускай связать я не могла,
Но я жила, жила одним тобою,
Я всю войну тебя ждала.

Ждала, когда наступит сроки,
Когда вернёшься ты домой…
И горьки мне, горьки твои упреки,
Горячий мой, упрямый мой!

Твоя печаль, твоя обида,
Твоя тревога ни к чему:
Смотри, смотри, душа моя открыта,
Тебе открыта одному.

Но ты взглянуть не догадался,
Умчался вдаль, казак лихой…
Каким ты был, Таким ты и остался,
Но ты и дорог мне такой.

Anh vẫn là anh
(Nguyen trinh dịch)

Anh vẫn luôn là anh, trước  thế nào, sau vẫn vậy
là con chim ưng của thảo nguyên, là chàng trai Kozak dũng cảm
Vì sao, vì sao anh lại trở về
Phá vỡ cuộc sống bình yên của em?

Tại sao anh lại kết tội em
Khi anh đã quá nhiều đau khổ, mất mát
Mà em thấy mình chỉ có lỗi
Đó là không thể quên được anh

Em đã không thể làm gì được
cho số phận của anh và em
Nhưng em vẫn một mình tồn tại trong cuộc chiến
Em sống chỉ để chờ đợi một mình anh

Em chờ đợi sẽ có một ngày 
Anh lại trở về với em.
Lại giày vò và trách cứ em,
Chàng trai nồng nhiệt, bướng bỉnh của em.

Những lo âu, sầu muộn, giận dữ anh đã trải qua
Sẽ chỉ là vô ích 
Anh hãy nhìn xem - tấm lòng em rộng mở 
Chỉ chờ đợi một mình anh.

Nhưng anh đã chẳng đoán ra
Ơi chàng Kozak dũng cảm, anh đã ra đi.
Anh vẫn như vậy, chẳng thay đổi,
Nhưng sao anh thân thương với em đến thế!


Thứ Hai, 20 tháng 10, 2014

Chúc mừng Ngày Phụ nữ Việt nam 20 - 10

   Hoa Hồng là biểu tượng của tình yêu nhân loại. Mỗi sắc mầu của Hoa hồng đều có ý nghĩa riêng, nhưng chung nhất, hoa hồng luôn là loài hoa rực rỡ, đằm thắm, tinh tế và thủy chung, xứng đáng để được tặng cho những người phụ nữ Việt nam trong dịp kỉ niệm cao quý này.

 Nhân ngày Phụ nữ Việt nam. Xin chân thành gửi đến các bạn nữ thân thiết của Quán thơ lời chúc mừng nhiệt liệt. Chúc các bạn luôn mạnh khỏe trẻ trung, yêu đời, luôn Hạnh phúc và hãy luôn là những bông hồng dịu dàng này trong lòng những người thân yêu của các bạn.

Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2014

Hạnh phúc

Thơ Quang Việt

Cho anh nâng niu bàn tay em,
Bàn tay một đời chăm chút xây tổ ấm.
Cho anh nhìn sâu vào đôi mắt em,
Đôi mắt hiền luôn mang tới niềm vui.
Đôi mắt biết cười,
Làm ấm lòng anh
Mỗi khi nhìn vào đôi mắt ấy.
Cho anh hôn đôi môi,
Từ thuở ấy đến giờ vẫn đỏ.
Hẳn em còn nhớ rõ,
Môi đỏ
Vì trò nghịch ngợm
Bôi ớt của anh?

Thời gian trôi nhanh.
Nhưng mặc nó,
Cũng chẳng cần nghĩ tới.
Ngày cũ qua đi,
Lại bắt đầu ngày mới.
Cứ thế,
Dòng đời,
Tháng tháng,
Năm năm…

Mỗi sớm bình minh,
Mở mắt ra,
Anh lại thấy mình hạnh phúc.
Trái tim trong lồng ngực
Cứ đều đều theo nhịp thời gian.
Và bên cạnh
Là em,
Người vợ đảm đang,
Thảo hiền hết mực.
Đã cùng anh
Trên đường đời,
Tiến bước,
Chia sẻ niềm vui,
Vất vả,
Gian lao…

Chúng mình có nhau,
Thế là đủ
Để làm nên hạnh phúc.


Mình nắm tay nhau,
Tiến về phía trước,
Mỗi ngày qua,
Đều rạo rực niềm vui,
Luôn đầy ắp tiếng cười…
Sống ở trên đời
Còn cần gì hơn thế?

18/10/2014

Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2014

Chúng tôi là lính

Thơ TQtrung



Cũng một bộ quân phục mầu xanh
Khoác trên mình anh lính
nói nhiều lắm
về những điều say- tỉnh.
về những tháng năm máu, và bàn ghế xa lông

Thứ Tư, 15 tháng 10, 2014

«В последний раз»(Lần cuối cùng)

Nguyentrinh giới thiệu  
*
B
ài hát «В последний раз»(Lần cuối cùng) có nguồn gốc từ bài "Porque te vas" (Because You Are Leaving), thể loại nhạc pop, do nhạc sĩ Jose Lous Perales (1945) - người Tây Ban Nha sáng tác năm vào 1974, và đến năm 1976 bài hát đã được khán giả yêu thích và ngưỡng mộ khi nó được đưa vào bộ phim CRIA Cuervos (Raise Ravens) do đạo diễn người Tây Ban Nha Carlos Saura dàn dựng và  phát hành năm 1976, bài hát  “Porque te vas” làm nền trong phim với giọng ca của nữ ca sĩ người Anh Janette Anne Dimech (1951). Bộ phim đã nhận được giải thưởng của ban giám khảo giải thưởng đặc biệt tại Liên hoan phim Cannes 1976, và từ đó bài hát đã phổ biến lan rộng trên toàn thế giới.
Tại Liên xô , bài hát đã được đón chào nồng nhiệt, và đã được nhóm Весёлые ребята (Những người bạn vui vẻ) phát hành trong Album "Музыкальный глобус" năm 1980, với tựa đề là «В последний раз»(Lần cuối cùng) và cùng thời gian đó, bài hát này đã lan truyền cả nước Nga và sang cả Việt nam, trở thành bài ca yêu thích của giới trẻ cả nước, đặc biệt phổ biến rộng rãi trong tầng lớp sinh viên , học sinh....

Thứ Ba, 14 tháng 10, 2014

Thì ra lính ta mê ngủ

Xin giới thiệu với bạn đọc Quán thơ một tài năng vừa phát lộ: Tạ Chiến (k3). TC với nick Viet Sy Hoàng đang là một Face Booker tích cực và năng nổ, bạn vừa xuất thần ứng khẩu một bài thơ được hưởng ứng khá tốt trên FB, xin mạn phép đưa về đăng lên Quán để các bạn thưởng thức.



Con đường ra trận
Có những chỗ nghỉ bất ngờ
Khu rừng già bỗng trẻ lại những vần thơ
Đất yên ả , rung những bước chân sóng sánh .
Ta bước vào trận đánh
Sao ung dung rất đỗi tự hào
Đêm choàng xuống
Nhấp nháy các vì sao .
Căng vội võng , gió rì rào ru ta ngủ
Ngổn ngang cây rừng chẳng thành đội ngũ
Tiểu đội nằm dọc , trung đội nằm ngang
Võng mắc cao , mắc thấp
- Đời lính ta sướng thật
Nghỉ ở những chỗ ngoặt bất ngờ !

Ngày mai đi ra trận
Lính vẫn ngủ say sưa
Cơn gió rừng , võng bạt khẽ đu đưa ,
Bỗng phá lên tiếng cười ?
- Thì ra lính ta mê ngủ ...


( Những năm chưa có hoà bình )

DÙNG DẰNG BƯỚC CHÂN

Thơ Lê Hà
*
Mắt anh như mang lửa
Vườn em mùa hanh hao
Bóng đổ dài vẫn sợ…
Ngọn lửa đâu bén vào.

Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014

Ơi quê tôi!

Thơ TQtrung


*
Đồi bãi trung du, rừng cọ đồi chè, mây mù che phủ
mái nghèo chiều lên
khói, sương ấp ủ
một cuộc đổi đời qua cơn bão giông

Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

Duyên nợ Trầu cau

Thơ TQtrung

*
Cau trầu từ thuở nên duyên
Quê mình, đôi lứa nối liền cánh bay
Ngàn năm cổ tích đất này
Nhân văn vào cả trầu cay, vôi nồng.

Thứ Tư, 8 tháng 10, 2014

Sau cơn mưa

Thơ Lê Hà


*
Nơi em về giông gió lặn vào thu
vai trĩu nặng nhiều đêm mất ngủ
ngày mắc cạn niềm tin khô ngói vỡ
Sắc màu phai sương trắng nắng gầy

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

Cánh võng xanh - hay tiếng lòng của Lê Hà

  Quán thơ vừa nhận được vài tác phẩm thơ của bạn Lê Tam Hà, (bút danh LÊ HÀ. Tam Hà nguyên là một giáo viên Văn,  hiện đang sống và làm việc tại Hà nội, xuất thân từ một gia đình có truyền thống Văn  hóa Nghệ thuật, là giáo viên văn nhưng chị yêu thơ, làm thơ và tham gia nhiều câu lạc bộ thơ ca tại Hà nội. Tam Hà đã xuất bản tập thơ Cánh võng xanh ( Nhà XB văn học 2008 )
   Tác phẩm thơ của Lê Hà rất gần gũi với người lính. Bản thân chị, cũng như nhiều phụ nữ Việt nam khác, đều có những người thân yêu lên đường ra tiền tuyến và nhiều người trong số họ mãi đi không trở lại. Sự mất mát để lại trong tâm hồn những người yêu nhau những vết cắt đau đớn, thơ Tam Hà dường như là một trong những nỗi niềm của người ở lại với những chiến binh đã trở thành bất tử. Quán thơ xin giới thiệu với bạn đọc một trong những tác phẩm hay của chị, bài thơ "Cánh võng xanh"

*
CÁNH VÕNG XANH

Anh để lại chiếc võng màu xanh
Mỗi trưa hè đung đưa gió gọi
Rừng Trường Sơn rộng dài…. em đợi
Cánh võng hai đầu, nút sẹo nhớ thương.

Đường hành quân võng mắc chông chênh
Mồ hôi thấm mơ cánh cò mẹ hát
Đất thì xót…mùa xuân anh đi vắng
Nơi ngã ba bom giặc xóa cổ thành

Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

Chỉ còn một chiếc lá

Thơ TQtrung



"...Chỉ còn một chiếc lá cuối thu mỏng manh
Chỉ còn một mình em xót xa chờ anh....." (Khoảnh khắc)

*
Chỉ còn một chiếc lá
lẻ loi ở trên cành
Lá hát lời của lá
cùng giọt sương long lanh.

Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2014

Yêu cả bốn mùa

Thơ Quang Việt

Em ơi mùa Thu đến,
Hết cái nắng chói chang.
Hàng cây khe khẽ hát,
Mát những đêm trăng vàng.

Anh cám ơn mùa Thu,
Có cúc vàng đằm thắm,
Trời xanh trong, trong lắm,
Trong như mối tình ta.

Mùa tình yêu hát ca,
Lứa đôi xây tổ ấm.
Mùa nụ hôn đằm thắm
Làm đỏ rực môi em.

Anh cám ơn mùa Đông,
Có những ngày giá rét,
Để cho anh được đốt
Lửa tình, sưởi cho em.

Lửa tình từ trái tim,
Luôn bừng bừng sức sống.
Để lòng ai dậy sóng
Nồng nàn trong yêu thương.

Anh cám ơn mùa Xuân
Mang cho đời nắng ấm,
Để làn môi em thắm,
Để nụ cười em tươi.

Mùa Xuân – em yêu ơi,
Là mùa hoa rực rỡ,
Muôn sắc hoa đua nở,
Hoa nào đẹp bằng em?

Anh cám ơn mùa Hạ,
Mùa của tím Bằng lăng,
Mùa hoa Phượng rực đỏ,
Mùa ve sầu ca vang.

Mùa chúng mình đi biển,
Tình ta thêm mặn mà,
Lòng ta thêm rộng mở,
Mênh mang với biển xa.

Quanh năm, mình với ta,
Suốt bốn mùa hạnh phúc,
Suốt bốn mùa rạo rực.
Suốt bốn mùa yêu thương

Đời thắm sắc, thơm hương,
Cả bốn mùa đều đẹp,
Để mình cùng sánh bước
Trên đường đời thênh thang…

10/2014

Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014

Đưa em về phố cũ

Thơ TQtrung

*
Đưa em về phố vắng ngày xưa
đường Tràng tiền bắt đầu từ Bác cổ
Mỗi chiều về chói chang nắng đổ.
Kí ức ùa về từ liễu rủ phía Hàng Khay.