Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

НОЧЬ ( ĐÊM )

Nguyentrinh giới thiệu thơ Sergei Alexandrovich Exenhin

 Серге́й Алекса́ндрович Есе́нин (Sergei Alexandrovich Exenhin) sinh ngày 3 tháng 10 năm 1895 (lịch Nga ngày 21 tháng 9 năm 1895) tại làng Konstantivo tỉnh Ryazan – một ngôi làng nho nhỏ yên bình và xinh đẹp, thuộc vùng thảo nguyên Ryazan rộng mênh mông và đầy thơ mộng, có dòng sông Ôka yêu kiều, xinh đẹp và lộng gió vào những buổi chiều hè, về mùa thu những chiếc lá phong vàng quyến rũ lả tả rơi xuống, soi lấp lánh xuống mặt nước trong xanh. Thơ Exenhin là những lời tâm sự, là tiếng hát nồng nàn, bay bổng trong không gian, vừa thiết tha vừa dịu ngọt, lúc thì thầm âu yếm, lúc trăn trở, đắng cay chua xót...những vần thơ ca ngợi tình yêu thiên nhiên, cảnh đẹp thiên nhiên đồng quê nước Nga, thật bình dị, nhưng vô cùng quyến rũ, trang trọng mà quí phái, những người dân vùng quê hiền hậu, thủy chung và cả những nỗi đau, những tâm sự sâu kín trong đáy lòng của nhà thơ tài hoa nhưng bạc mệnh.

Thứ Ba, 29 tháng 7, 2014

Anh ơi, lại một lần tháng Bảy

Thơ Quang Việt

Anh ơi,
Lại đã thêm một lần tháng Bảy,
Lại một lần em tê buốt con tim.
Bao tháng Bảy rồi, vò võ một mình em,
Nuôi mẹ già, những tháng năm lặng lẽ.

Bài hát "Зимний сон" (Giấc mơ mùa đông)

Nguyentrinh giới thiệu

Александр Шевченко (Alexander Shevchenko) sinh ngày 23 tháng 7 năm 1961 tại thành phố Mary , thành phố lớn thứ tư của Turkmenistan, là ca sĩ thời Xô viết và Nga, nhà soạn nhạc, và nhà sản xuất. 
Bài hát "Зимний сон" (Giấc mơ mùa đông) do Alexander Shevchenko sáng tác  đã được cô gái người Tatar Алсу́ Рали́фовна trình bày. Алсу́ Рали́фовна Абра́мова ( Сафина ) Alsou Abramova Ralifovna ( Safina) sinh ngày 27 tháng 6 năm 1983, tại Bugul'ma, nước cộng hòa Tatarstan ASSR., là ca sĩ của Nga, chương trình truyền hình, nghệ sĩ được vinh danh của Cộng hòa Tatarstan (2000), Nghệ sĩ nhân dân của nước Cộng hòa Tatarstan (2010) trình bày bài hát "Зимний сон" (Giấc mơ mùa đông) trong năm 1999 - thời kỳ cô còn chưa nổi tiếng, và theo lời nhạc sĩ Shevchenko thì ca sĩ nổi tiếng lúc bấy giờ là Ирина Аллегрова (Irina Allegrovna, 1952- người Moscva) đã tỏ ý phản đối với ông như sau: “Саш, ну чего ты такую песню отдал этой девочке? Она же слабенько поет!..."  (Sasa, tại sao một bài hát như vậy ông lại cho để cô gái này thể hiện? Giọng cô ấy rất yếu!...). tuy nhiên, Alsou đã thành công, và bài hát này là bước mở đầu vững vàng cho cô gái lúc đó mới 16 tuổi trong sự nghiệp ca hát của cô sau này.

Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

Đồng đội của nhau

Thơ Phúc Cần
(Tâm sự tại nghĩa trang liệt sỹ )

Đồng đội của anh nay đã quá sáu mươi
Người nào cũng lên chức ông , bà, nội ngoại
Anh vẫn thế , là những chàng lính trẻ
Với mãi ngàn năm tuổi mới đôi mươi 
Người lính cũ , cúi đầu lau mắt kính
Lần đọc tên nơi chốn các anh nằm
Thăm thẳm nơi đây nhiều bạn bè anh đó !
Có khi nào các anh lại điểm danh ?

Nhớ anh đôi mắt , nụ cười
Người lính trẻ mừng vui khi thư đến
Nét mặt rất tươi khi nhận thư nhà
và hồi hộp rồi ngất ngây 
Ôi giây phút trong tĩnh lặng bỗng vang tiếng hét
"chúng mày ơi - thư bạn gái của tao"
Rồi kể nhau nghe nếu sau này trở lại
Chốn quê nhà xa lắm tại hậu phương
Là vợ là chồng là chăm nựng những đứa con
Là học tiếp là xây nhà cho bố mẹ
Là ... là ...là ... là rất nhiều dự định

Người lính già trầm tư lặng lẽ
Thắp nén nhang trên mộ các anh nằm
Lời thầm thì nhờ gió trên cao ấy
Mang theo cùng lời nói NHỚ CÁC ANH .


NPC - 26/7/2914

Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

Mẹ vẫn hát ru



Kính cẩn nghiêng mình
trước vong linh các Anh hùng Liệt sỹ


Từ ngàn năm nay, Mẹ vẫn hát ru,
Tiếng hát lặn trong gió rừng, sóng biển.
Đất Nước này qua bao nhiêu trận chiến,
Mấy ngàn năm, bao thế hệ hy sinh.

Tổ quốc – Mẹ hiền, hoàng hôn tới bình minh,
Sóng biển, gió rừng vẫn mang lời của Mẹ
Ru những đứa con, bao đời vẫn thế,
Giấc ngủ ngàn thu trong lòng Mẹ thân thương.

Dải đất này đâu cũng ngát thơm hương,
Trong làn khói - bóng Anh hùng, Liệt sỹ,
Từ Biển Đông tới Trường Sơn hùng vỹ,
Từ Lũng Cú địa đầu đến rừng đước Cà Mau.

Những Liệt sỹ - Anh hùng, dù đang ở nơi đâu,
Trong lòng biển, hay núi cao, khe suối,
Người hy sinh, bao năm, không thêm tuổi,
Mãi trường tồn cùng Đất Nước, lời ru.

Xin cứ êm đềm giấc ngủ ngàn thu,
Xin hãy ngủ ngon trong lời ru của Mẹ.
Mẹ - Tổ Quốc – ngàn đời nay vẫn thế,
Sóng biển, gió rừng man mác lời ru…

23/7/2014

Thứ Hai, 21 tháng 7, 2014

Chuyện người lính ấy.

thơ TQtrung


Người lính ấy kể tôi nghe
Chuyện tình yêu của anh
trước ngày cùng chúng tôi lên đường ra trận
Về thăm nhà lần cuối để đi xa.

Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

Poem for mom ( Thơ tặng mẹ)

Thơ Quang Việt

Cu Bình (Trần Huy Minh) – đứa cháu con trai cậu em vợ mình (QV) bị K xương, phải cắt một chân (mình đã có mấy bài thơ về cu cậu trên Báo liếp), vừa làm bài thơ tiếng Anh tặng Sinh nhật mẹ. Xin chia sẻ bài thơ của cu cậu và bản dịch của mình:

Poem for mom

Throughout my life, from day to night,
When blue, when sad,when happy, when fright,
You are always there, there by my side,
Protecting me, when my knees collide.

You are my symbol, my supermom,
You kept me clear, serene and calm.
Oh! My mother! Why is she so strong,
But yet so elegant, with the goodnight song.

Her soft vois flows into my ear,
Wipes out all thoughts, worries and fears.
Such greatness, how can I repay?
I guess it would take me day by day.

So I promise, to infinity and beyond
I will make you happy, from sunset till dawn.
You are one and only, my precious mother,
Happy Birthday mom, stay young forever.

Happy Birthday my one and only Mother.
Your yuonger son
Trần Huy Minh

Thơ tặng mẹ

Suốt cuộc đời con, ngày ngày, tháng tháng,
Những lúc vui, buồn, hạnh phúc, khổ đau,
Mẹ luôn bên con, chở che, chăm sóc
Chẳng lúc nào con thấy vắng Mẹ yêu.

Mẹ của con thật tuyệt vời, lý tưởng,
Luôn lo cho con trong sáng, bình yên.
Mẹ yêu ơi, Mẹ thật là mạnh mẽ,
Mà thật dịu dàng qua lời ru đêm đêm.

Giọng ngọt ngào đưa con vào giấc ngủ,
Xua những buồn phiền, lo lắng, khổ đau.
Những điều ấy, làm sao con đền đáp?
Canh cánh trong lòng con mãi đến mai sau.

Con xin hứa bây giờ và mãi mãi,
Luôn làm Mẹ vui, bình minh đến hoàng hôn. 
Mừng Sinh nhật, chúc Mẹ luôn trẻ mãi,
Người Mẹ tuyệt vời và duy nhất của con.

Chúc mừng Sinh nhật người mẹ duy nhất và duy nhất của con.
Con trai út

Trần Huy Minh

Aó nâu non

Thơ TQtrung

  Bỗng dưng mình muốn làm thơ. Không phải bây giờ mà đã lâu lắm, có nhẽ hơn bốn chục năm rồi. Aó lính sờn vai miệt mài từng trận đánh. Chiến trường xa xôi ba bốn năm không nghe được một tiếng ỉ eo con gái. Bỗng một ngày kia mặt lính tươi hơn hớn khi chiến dịch được bổ sung thanh niên xung phong và dân công hỏa tuyến đảm đương phần hậu cần. Hứng lên làm thơ là vì quân dân chung đường vào trận. Vậy là nói bỗng dưng biết làm thơ cũng không sai. Chuyện đã lâu, treo lên đây như một kỷ niệm thời chinh chiến.
*

Anh lại gặp em, con đường mòn vào trận.
Đèo nối đèo, dốc đứng cuối rừng xa.
Khe nước chảy rì rào, ngăn bước nhỏ em qua
Đàn bướm trắng dập dờn đầu mũi súng

Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2014

Gia tài của mẹ

thơ Quang Việt


T
hứ quý nhất trong gia tài của mẹ,
Là những bức thư cha con nó gửi về,
Thời hai bố con cùng ở chiến trường Bê.
Qua thời gian, giấy đổi mầu, vàng ố.

Có tất cả chín bức thư của bố,
Và bảy bức thư nữa của con trai.
Mẹ giữ gìn, nâng niu từ bấy đến nay,
Cứ thỉnh thoảng giở ra đọc lại.

Thứ Tư, 16 tháng 7, 2014

Giới thiệu ca khúc Nga: «Любовь - сукa» ( Tình yêu - thật quỉ quái)

  Nguyêntrinh

    Bài hát «Любовь - сукa» ( Tình yêu - thật quỉ quái) là bài hát thứ 8 trong Album Дотянись (2013) (vươn tới) của Дима Никола́евич Била́н (1981) (Dima Nhicolaievish Bilan),  được biết đến rộng rãi với tên Dima Bilan. Chàng trai sinh năm 1981 này đã từng đại  diện cho nước Nga tại 2 kỳ thi  tiếng hát  "Eurovision" hai lần: vào năm 2006 với bài hát «Không bao giờ để em ra đi» (Never let you go), đứng thứ hai trong năm 2008 với bài hát «tin tưởng» (believe), diễn ra cùng một chỗ , và trở thành nghệ sĩ đầu tiên của Nga đã giành chiến thắng .

Chiều nghĩa trang

thơ Quang Việt
Ảnh minh họa
Cụ già
Tóc bạc phơ,
Cả chòm râu cũng bạc.
Tập tễnh lê từng bước,
Tay cầm mấy thẻ nhang.
Áo quân phục, vai đã sờn,
Chân đi dép rọ.

Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014

Đã thấm chưa?

Thơ Quang Việt




Phải học bao nhiêu bài nữa,
Mới hiểu láng giềng xấu chơi?
Bao giờ mới là bài cuối?
Bấy nhiêu là quá đủ rồi.


Cái bài “cải cách ruộng đất”,
Khiến cho bao người chết oan,
Có đứa tố oan cha mẹ
Là phản động, là việt gian.

Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014

Về lại tuổi thơ

Thơ Hoàng Trúc

Ta ngược về phía ấy tuổi thơ 
Về ngôi nhà xưa của thời con trẻ
Về góc phố nơi trưa hè ru nhẹ
Tiếng ve ngân trong vòm lá du dương

Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2014

Tết Mậu Thân bi tráng

Thơ Ngô Hạnh

Các bạn thân mến!
Tháng 7 trong năm chẳng hẳn tháng vui dù World Cup và Euro vào tháng này. Với dân VN thì tháng bảy là tháng tưởng niệm TBLS, tháng Bảy ta thì Tết Vu lan-báo hiếu-xá tội vong nhân.....Với người lính chúng ta thì tháng này có nhiều hoài niệm quá khứ, về đồng đội đã hy sinh, về những người còn sống chật vật cần được sẻ chia. Tháng này hàng năm NH thường có những bài về 27/7. Các bài chưa đạt mức độ nghệ thuật văn thơ để gửi Quán, song cũng xin mạo muội gửi bài Tết Mậu Thân bi tráng để giới thiệu khoảnh khắc chiến trường của những người lính. Chiến trường thì ác liệt rồi nhưng đây là ngày đặc biệt: ngày Tết, người lính mới tò te từ Bắc vào Nam được mấy ngày phải chứng kiến những đồng đội đầu tiên của đơn vị ngã xuống. Thời gian, không gian, con người và sự kiện thật 100% không hư cấu tô vẽ. Với người lính thì hơn 46 năm rồi mà vẫn như mới hôm qua.

Tết Mậu Thân bi tráng
( Nhớ Quảng Trị 1968)

Nhớ Ba mươi Tết Mậu Thân năm ấy
Trời vẫn trong xanh không một gợn mây
Rõ cả đội hình những pháo đài bay
Bom tọa độ bổ vồng ngô trên núi
Cây chết khô lại cháy bùng dữ dội
Đồng đội tôi hướng ấy vẫn chưa về.
Anh Bách kia rồi thấp thoáng phía đồi thưa
Miệng vẫn cười tươi sau đêm trinh sát
Đơn vị bình an không có gì đặc biệt
Nhiệm vụ mới đây: Hạnh, Thuật hãy sẵn sàng
Cùng quản lý Khâm nhận gạo nhận hàng,
Hẹn kho V2 trong buổi chiều có mặt.
Nơi tiền tuyến tải hàng cũng như ra trận
Chẳng có nơi nào im ắng tiếng đạn bom
Nhiều chiến binh ngã xuỗng lúc gùi hàng
Không kịp đón một ngày mai năm mới
Quân phục chúng tôi nhuộm màu đỏ ối
Màu cờ tươi đồng đội gửi ngày mai.
Tìm đâu ánh sáng trong đêm ba mươi
Ngoài ánh chớp và ầm ầm bom tọa độ
Tiếng đất đá đổ rào rào trên nóc hầm đang trú
Đánh thức chúng tôi đúng lúc giao thừa
Vang vọng đâu đây lời chúc tết-Bác Hồ.
Chia nhau nhân đan ngậm thay kẹo tết.
Mặc « pháo giao thừa» cứ trên không gầm rít
Lính chiến chúng tôi vẫn tiếp tục ngủ ngon
Sáng bừng tỉnh chẳng kịp nấu cơm ăn
Sang hầm bạn sẻ chia nồi cơm trắng
Nhưng chao ôi sao nồi cơm lại đắng?
Có gì lạ đâu gạo lẫn bộc phá rời.
Tất cả chúng tôi dở khóc dở cười
Còn đùa tếu: quân y cho ký ninh vào gạo
Có cậu đã cho thêm nước sôi thành cháo
Húp đại vài lưng đỡ đói « diệt sán giun».
Sáng hẳn rồi vẫn không dứt tiếng bom
Ngay lúc ấy nhận được tin sấm sét:
Anh Bách đã hy sinh đúng ba mươi tết
Cùng Y tá Đo khi lấy nước nấu cơm chiều
Pháo thủ Cảnh đang cải thiện canh rau
Gần đến bữa phải ra đi tức tưởi.
Bởi pháo tọa độ phía Cồn Tiên bắn tới.
Các anh người đầu tiên đi nghĩa địa Trung đoàn.
Bom đạn vẫn gầm gào, đất cày xới ngổn ngang
Muốn vùi lấp cả những người khiêng cáng.
Đội quân vẫn hối hả trong đêm đông chạng vạng
Chẳng sợ bom rơi, chỉ sợ lạc đồn thù
Nghĩa địa ở đâu trong đêm tối mịt mù
Tất cả lặng yên bên các anh chờ trời sáng rõ.
Năm mới ngày đầu đã phải đi làm mộ
Chỉ mong sao các anh được yên hàn
Đâu có dễ trong thời buổi chiến tranh
Khi tấc đất chịu trăm nghìn vết đạn
Các anh ở đây với cây rừng bầu bạn
Chúng tôi lại đi về phía chiến trường.
Bốn sáu năm rồi, trải bao chặng đau thương
Các anh còn đó hay đã về Đường 9 ?
Nghĩa trang Trường Sơn cũng là nơi điểm hẹn
Để lính 64 mình đoàn tụ bên nhau.
Nghĩa địa ngày xưa, nay rợp bóng cao su
Nếu chưa đi, có ai đắp cho các anh phần mộ?
Chẳng chỗ nào xa khi các anh đi mây về gió
Dù ở nơi đâu với lính cũng là nhà
Tết qua rồi lại sắp đến tháng Ba
Tháng nhập ngũ dịp chúng mình tụ hội
Cách biệt âm dương dẫu vắng lời thăm hỏi
Tất cả mọi người vẫn luôn nhớ các anh!
2/2014

Thứ Năm, 10 tháng 7, 2014

Lúng liếng, là lóng lánh ơi!!!

Thơ TQtrung

"Lúng liếng là lúng liếng ơi, miệng người cười
Là cười lúng liếng cũng rằng có đôi, là đôi đồng tiền
Là chứ tôi có với người, muốn kết phú lí tình
là kết nhân duyên, là chứ tôi có với người
muốn kết phú lí tình là kết nhân duyên..."

*
Lúng liếng là lúng liếng ơi
con mắt lúng liếng, đứng ngồi không yên!
Em mời chén rượu làm duyên
để anh ngất ngưởng như thuyền chạy ngang

Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014

Vào Thu

Thơ Nguyentrinh

“Thu sẽ về, em có biết không
mỗi giọt thu rơi sẽ thêm bao nhung nhớ
mùa lá vàng
rơi trong trang vở
thuở học trò thơ chép tặng nhau”

*
Thu đang về 
xao xuyến giọt ngâu
Chiếc lá vàng 
cô đơn 
bay bay trong gió
Bóng hình ai 
trầm tư 
góc phố
Văng vẳng đâu đây
bản Dạ khúc 
tình yêu

Thứ Bảy, 5 tháng 7, 2014

Susi Vỉa hè

Thơ Con cóc

*
Chú cháu lại vui, Quán vỉa hè
Mắm tôm không có, cũng không chê
Lòng lợn, tiết canh thì hơi sợ
Rủ nhau đánh chén món Su se... si!!!

Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2014

Hững hờ ngày xuân

Thơ Ngô Hạnh



Ai ơi sao nỡ hững hờ
Dõi theo hướng đó như chờ ai kia?
Chiều xuân trắng bụi làn mưa
Chẳng xa nhưng lại nhạt nhòa bóng ai!

Ngó sang đây, một chút thôi
Cái người cách dậu mùng tơi ấy mà
Ngày thường ta thật là ta
Sang xuân như đã em là của ai ?

Sợ sao cái chuyện đã rồi
Trầu cau quến mất em tôi khi nào
Ngày thường anh ước anh ao
Ngày xuân em nỡ.... mà sao hững hờ!

8/3/2014

Thứ Năm, 3 tháng 7, 2014

Cơn mưa bất chợt

Thơ Ngô Hạnh

Lời tâm sự:  Trời tháng này mưa nhiều quá, ướt át kể cũng phiền. Trong cái phiền ấy đôi khi gặp khoảnh khắc vui vui và nó đây.
chuyện vừa mới xảy ra vội vã đưa vào dù khấp khểnh vần thơ:


Trời bỗng tối đen báo trước có cuồng phong
Ai vội nép mình trú chân bên quán nhỏ
Quán chiều vắng tanh như không người ở
Nếp tranh nghèo xiêu vẹo chiếc bàn tre.

Gió rít trên không mỗi lúc một to
Mưa lác đác rồi trở nên xối xả
Người trong mưa càng nhanh chân vội vã
Gió giông về xua oi ả đi đâu ?

Hai kẻ trú mưa lặng lẽ nhìn nhau
Chưa dám thân quen nhưng không xa lạ
Cùng đi một đường cùng về một ngả,
Cùng tránh gió mưa cùng sợ phút đơn côi

Ghế quán tre đây hai đứa cùng ngồi
Cùng chia sẻ bâng quơ mưa với gió
Chuyện gần xa chuyện này chuyện nọ
Thiếu chủ đề nhưng chẳng nỡ huyên thuyên

Cũng tự nhiên không ai muốn bị phiền
Bởi thêm khách người thứ ba đến quán
Trời vẫn mưa mưa tưởng như vô hạn
Người dần dần rồi như đã làm quen

Chuyện nọ chuyện kia trôi mãi triền miên
Chẳng ai để tâm đến mưa với gió
Không để số phone không hỏi người đâu đó
Nhưng lại thầm mong đừng tạnh nhé mưa ơi...!

Ngớt giọt mưa rơi ắt trong sáng bầu trời
Làm hai đứa cắt ngang lời thủ thỉ
Lúc đã lên xe trên con đường tạnh tẽ
Mới nhận ra rằng lưu luyến quá mưa ơi!

7/2014


Hãy hành động ngay

Thơ Quang Việt

Hãy hành động ngay


Sao ông Trời
                           Lại sinh ra chúng,
Một lũ người
                      Không có lương tâm?
Có thể còn coi
                 Là đồng chí được không?
Khi chúng đã
                          Điên cuồng đến thế!
Có thể còn coi
                          Là bạn được không?
Khi chúng đã
                            Công khai đểu giả!
Thậm chí không thể coi
                     Là con người được nữa!
Chúng chỉ là
                           Lũ quỷ giả dạng thôi.
Loài người ơi,
                             Hãy thức tỉnh đi thôi
Trước một nguy cơ lớn.

Hãy nhìn xem 
                                Hành vi của chúng,
Có khác gì 
                                Lũ phát xít năm xưa?
Loài người chưa quên
                           Những thảm họa đã qua,
Gây ra bởi
                                  Lũ mặt người dạ thú.
Biết bao cuộc chiến tranh
                               Khốc tàn trong lịch sử,
Khởi nguồn
                 Từ thói ngông cuồng
                                 Muốn bá chủ thế gian.
Loài người 
                Hãy nhìn xem,
Lũ bành trướng
                 Vừa ăn cướp
                                Vừa lớn tiếng la làng .
Chứng cứ rành rành,
                                Vẫn trẽn trơ
                                                 Nói ngược:
"Tàu Việt Nam
                       chủ động
                                 đâm tôi trước "?!
Loài người ơi
                          Xin hãy tới tận nơi,
Tận mắt nhìn
                      Tàu kiểm ngư chín năm một (KN951).
Trước đó,
                     Bao nhiêu con tàu khác,
Đã bị đâm
        Cho hỏng,
                  Cho thủng,
                             Cho chìm.
Đâm rồi,
    Chúng còn ghìm
                 Giữ tàu Việt Nam
                                Cho tàu khác
                                            Đâm thêm một nhát.
Loài người ơi
               Hãy chặn đứng
                                 Bàn tay
                                            Tội ác,
Của lũ người
                 Không tim.
Nếu cứ
                   Lặng im,
Hậu quả
                 Khôn lường
Đang đón đợi
                 Loài người
                             Phía trước.
Phải hành động ngay,
                        Kẻo không kịp
                                           Trở tay.

6/2014