Thứ Hai, 25 tháng 5, 2015

Nghĩ về lời di chúc *

Thơ Quang Việt
*
L
ời di chúc từ bao nhiêu thế kỷ
Cho đến giờ, giá trị vẫn vẹn nguyên.
Gã hàng xóm khổng lồ xấu tính,
Hàng ngàn năm nay đâu có để ta yên.

Ngài đã dặn, đừng coi thường việc nhỏ,
Phải thấy tim đen “gặm nhấm” của lân bang.
Đừng để Giang San thành “tổ con chim chích”,
Phải giữ vẹn nguyên là “tổ Đại bàng”.

Nay lũ giặc đang dùng bài “đại cục”,
“Mười sáu chữ vàng” với “Bốn tốt” ru ta.
Chúng chỉ mong ta đắm chìm vào giấc ngủ,
Để chúng tha hồ “tiểu cục” Tam Sa.

Chúng gặm nhấm từng bãi ngầm, đảo nhỏ,
Lấn dần từng con suối, bờ khe.
Chúng thâm hiểm, đủ chiêu trò dọa, dỗ.
Vừa vỗ về, vừa giơ vuốt răn đe.

Tim giặc đen, ngàn năm nay vẫn thế,
Đã bao giờ tốt bụng thật với ta?
Con cháu Lạc Hồng, muôn lòng như một,
Quyết giữ Trường Sa và đòi lại Hoàng Sa.

25/5/2015
*Lơi di chúc của Hoàng đế Trần Nhân Tông:” …Họ gặm nhấm đất đai của ta. Lâu dần, họ biến Giang san của ta từ cái tổ đại bang thành cái tổ chim chích….”











Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2015

Cảm xúc tháng Năm

Thơ Quang Việt
*
Nắng tháng Năm là cái nắng đầu hè,
Làm rực rỡ những chùm hoa phượng đỏ,
Và rực rỡ cả Bằng lăng tím nữa,
Để lũ ve ra rả ca vui.

PHIÊU DU TRONG ÂM HƯỞNG BÀI CA TỔ QUỐC…

Thơ Việt Dũng

*
Rồi có một chiều ta phiêu du một mình trong khói thuốc.
Ánh mắt, mầu mây, cánh chim trôi trong hoàng hôn cô độc
Ta chợt muốn khóc…
Dòng thời gian lạnh lùng cuốn mòn bao bloc,
Những tờ lịch trắng tinh khôi rơi như cánh chim trúng đạn.
Ta trải hoài niệm cuộc đời lên nền trời xám bạc.
Kìa tuổi thơ thiên thần, nụ cười của mẹ…

Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2015

Cục nhỏ, cục to

Thơ Quang Việt
*
Tiểu cục là cục nhỏ,
Đại cục là cục to.
Thằng Tàu thâm hiểm lắm,
Chẳng lúc nào hết lo.

Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2015

NGÀY CỦA MẸ

Thơ TQtrung


Ngày của mẹ - những bức tranh không lời, Việt Nam - quê hương tôi
(Một nén hương trầm, cho ngày giỗ đầu của mẹ)


THÌ THẦM VỚI MẸ

Nếu ngày đó
con không trở về
Trên ban thờ nhà mình
chỉ có một bát nhang.

Thứ Tư, 6 tháng 5, 2015

CHUYỆN ĐỜI

Thơ + Tản văn Tạ Chiến k3

VÀI DÒNG TẢN MẠN
  Lũ chúng tôi sinh ra thời chống Pháp đầy gian nan , tuổi trẻ đi qua giông bão hào hùng thời chống Mỹ và đã sống những tháng ngày thăng trầm của đất nước sau chiến tranh .
Nay , đứa trước đứa sau đều lên ông , lên bà . Ngồi kể lại chuyện xưa ấy đều thấy xúc động đến bồi hồi và dội về bao ký ức một thời tuổi tré .
Thời mà say mê hình tượng Ruồi trâu , Pa ven coocsaghin ...đến mất ăn mất ngủ , thời vụng dại , hồn nhiên mối tình đầu ... Và cả ân hận , nuối tiếc !
Nhớ Thời hoa lửa ác liệt đã sống và chiến đấu và cả những năm tháng hoà bình buồn vui đến nghẹn lòng .
Có cả những ưu tư , vì đôi khi bắt gặp ở bạn bè những tiếng chửi bới cuộc đời này , phủ nhận chế độ này , mà giọng điệu không kém gì những tay chống cộng có tiếng !
Rồi băn khoăn tự hỏi , bây giờ các bạn ấy là ai ? Vẫn những cái tên của bạn cùng lớp , mà sao cứ như con người khác , xa lạ như ở hải ngoại trở về .
Và có cả những khoảng lặng về đổi thay nhân tình thế thái !


CHUYỆN ĐỜI

Bất chợt , bạn tôi hay nói chuyện về Liên xô
Thời tuổi trẻ đã sống những ngày đẹp nhất
Dường như bạn tôi quên Liên xô đã mất
Tôi nghe , lòng xót xa ....

Tôi thi thoảng kể chuyện đất nước Trung Hoa
Thời thơ ấu tôi lớn lên ở đó
Bạn trầm ngâm , đăm chiêu - nói nhỏ :
- Vui gì ... ? Mà anh nói ra .

Tôi và bạn tôi cứ nhắc đến những đất nước rất xa
Đất nước mình sống lại lờ mờ chẳng rõ
Hình như quá khứ vẫn là câu hỏi không nhỏ ,
Ám ảnh đến bây giờ ?

Tiểu cảnh



Thơ Quang Việt
Con thuyền đứng lặng trong hồ nước,
Có cụ già thong thả buông câu.
Trên bờ, hai cụ ngồi hóng gió,
Tâm sự cùng nhau, chuyện nông sâu.
Chân núi, say sưa hai kỳ thủ,
Chênh vênh, vách núi ở trên đầu.
Tháp cao in bóng trên trời biếc,
Bác tiều mang bó củi về đâu?
Hoa cỏ đua nhau khoe hương sắc,
Thật lung linh, thế giới muôn màu.

TQTrung họa

" Ao thu leo lẻo, nước trong veo
một chiếc thuyền câu bé tẻo teo"
Hoa đá, khoai môn dăm bảy lá
Ngước trông tháp đỏ, gió bay vèo.

Sân nhà Quang Việt, bé tèo tèo
Rau cỏ trồng nhiều rất khéo kheo
dăm ba lão trượng ngồi hú hí
chỉ thiếu cô mèo đứng ngeo ngeo ....

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015

Phượng với Bằng lăng

Thơ Quang Việt

*
Phượng với Bằng lăng là bạn,
Thân nhau từ thuở xa xưa.
Quanh năm chúng luôn quấn quýt,
Trời nắng cũng như trời mưa.

Cả hai đều xinh, đều đẹp,
Nhưng duyên mỗi đứa khác nhau ,
Phượng hồng thì luôn rực rỡ,
Còn Bằng lăng tím lắng sâu.
Hai bạn thân nhau đến mức,
Luôn hẹn nhau cùng nở hoa.
Hai đứa nhờ ve báo hộ
Mỗi khi thấy mùa hè qua.

Hè về, ve nhớ lời hứa,
Giúp cho Phượng với Bằng lăng,
Lại rủ nhau ca rộn rã,
Báo hiệu mùa hè đã sang.

Nghe thấy tiếng ve nức nở,
Phượng lại cùng với Bằng lăng
Thi nhau nở hoa khắp phố,
Nhuộm cho tím đỏ nắng vàng.

Học trò đứa nào chả thích,
Phượng hồng với tím Bằng lăng?
Tiếng ve rộn lòng con trẻ,
Xao xuyến đón mùa Hè sang.

Tuổi thơ qua rồi, qua mãi,
Làm sao quên những mùa hè,
Với Phượng hồng, Bằng lăng tím,
Không gian đầy ắp tiếng ve?
6/5/2013