Về với Mỏ Cày
Kính dâng hương hồnvợ chồng Bà mẹ Việt Nam anh hùng Nguyễn Thị Nhàn
Từ lâu, quen lắm, địa danh này,
Mãi hôm nay mới được tới đây,
Mà như được trở về chốn cũ.
Ấm áp, thân quen, đất Mỏ Cày.
Dập dềnh sông nước, con xuồng bơi,
Được bạn đưa về, thăm tận nơi,
Bên bờ kênh đó, chen dừa nước,
Vậy đã hơn bốn chục năm rồi.
Hồi năm Bảy mốt, chính nơi đây,
Máu đã đổ ra, thấm đất này.
Cha bạn hy sinh vì dân, nước,
Để cuộc đời tươi đẹp hôm nay.
Cụ bà một vai gánh giang san,
Vượt bao khốn khó với gian nan,
Nuôi con, nuôi cả quân Cách mạng,
Đạn réo bom rơi, vẫn vững vàng.
Danh hiệu Anh hùng Tổ quốc trao,
Làm sao sánh được với công lao,
Làm sao bù nổi hy sinh ấy.
Tự hào và thương mẹ biết bao.
Thắp một tuần nhang, lòng rưng rưng,
Nghĩ đến bao người đổ máu xương
Để quyết giành Tự do, Độc lập,
Mang lại hòa bình cho quê hương.
Chia tay, hẹn gặp, Mỏ Cày ơi,
Từ nay ta là của nhau rồi.
Dù bao xa cách, lòng không cách,
Nghĩa tình đầy mãi, chẳng thể vơi.
10/4/2015
Gặp bạn
Cuộc đời là chuỗi những cuộc vui,Gặp nhau, là vui hết mình thôi.
Biết nhau, đã gần nửa thế kỷ,
Xa nhau, cũng cả chục năm rồi.
Hôm nay, có dịp, ta gặp lại,
Hàn huyên bao chuyện, vui thật vui.
Chia tay, hẹn nhau ngày gặp lại.
Cuộc đời cứ thế nhẹ nhàng trôi.
10/4/2015
Nắng Phương Nam
Từ Bắc vô,Tôi gặp Nắng Phương Nam,
Đúng cái nắng
Vẫn gửi ra miền Bắc
Vào những ngày
Mùa Đông, giá rét,
Để bà con ngoài nớ
Bớt co ro.
Nắng Sài Gòn –
Cái nắng thật là to,
Nắng từ sớm,
Đến tận chiều vẫn nắng.
Đất nước trải dài,
Trong Nam
Thừa nắng ấm.
Nên khi Bắc cần,
Sẵn có để sẻ chia.
Mấy hôm nay
Gió Đông Bắc về,
Mang rét đến ngoài kia,
Các cụ gọi
Là rét Nàng Bân đấy.
Nàng đan áo cho chồng
Từ năm ngoái,
Qua Tết rồi
Mà vẫn chửa đan xong.
Hôm nay thì
Đã được áo phải không,
Nên nàng xin
Chút gió mùa Đông Bắc,
Để nàng
Đưa áo cho chồng mặc,
Và ngắm nhìn
Xem dài rộng thế nào…
Ôi tình yêu mới đẹp làm sao,
Làm lay động
Cả trái tim Trời Đất.
Nên đã cho nàng
Một quầng gió bấc,
Để chồng nàng
Được thử áo nàng đan.
Cứ mỗi lần
Vào với Nắng Phương Nam,
Lại ấm áp
Bao nghĩa tình bè bạn.
Bao năm rồi
Vẫn thủy chung, trong sáng,
Dẫu tóc trên đầu
Đã nhuốm sắc thời gian.
9/4/2015
NT xin họa anh QV vài dòng:
Trả lờiXóa“Cuộc đời là chuỗi những cuộc vui,”
Và cả nỗi buồn lặng lẽ trôi
Là niềm mơ ước trong khóe mắt
Là nụ cười tươi đọng trên môi
Cuộc đời là vậy- là chơi vơi
Là chốn phiêu du khắp muôn nơi
Tâm hồn bay bổng , tha, cho, tặng
Thanh thản bình yên với Đất, Trời
Cám ơn những vần thơ họa rất hay, rất sâu sắc của NT. Mình cũng lại nghịch đôi vần:
XóaĐúng, Đời có đủ cả buồn, vui,
Nhưng chỉ chưng ra mỗi vui thôi.
Niềm vui chia sẻ, nhân lên mãi.
Nỗi buồn - rồi sẽ tự qua thôi.
Niềm vui, ta hãy mang theo mãi,
Nỗi buồn, cố gắng để qua nhanh.
Gom nhiều niềm vui, đời thêm đẹp,
Giữ nỗi buồn lâu, mệt chính mình.