Thứ Ba, 30 tháng 12, 2014

Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014

MƯA ĐẦU ĐÔNG

Thơ Việt Dũng


*
Cơn mưa đầu đông như khúc hát vô tình
Đưa ta về khung trời xưa thơ mộng
Nơi làng quê có tiếng gà xao động
Sớm mùa đông bảng lảng tiếng ầu…ơ…

Cánh đồng làng xanh như một bài thơ
Mưa đầu đông thương mẹ già đan áo
Sáng đến trường trong hương quê thơm thảo
Tình bạn bè vương vấn suốt bao năm.

Một trời thương nhớ

Thơ Nguyentrinh

*
Mình gặp nhau, trong im lặng
dại khờ còn vương trong nỗi nhớ
Dường như
những nỗi đau và ưu tư còn lắng đọng từ thuở nào
Ngại ngùng, e thẹn
Nồng thắm, say mê
Bánh xe quay vòng men theo đường đê
Thấp thoáng màu hoa gạo đỏ
Anh thì thầm trong gió:
con đường đi học thời nhỏ của anh…

Thứ Hai, 22 tháng 12, 2014

KỶ NIỆM NGÀY THÀNH LẬP QUÂN ĐỘI 22- 12 - Thư chiến trường

KỶ NIỆM NGÀY THÀNH LẬP QUÂN ĐỘI 22- 12


Thư chiến trường


  Năm 1971, người viết bài này đang ở trong lứa tuổi đôi mươi, ngây ngô và khờ dại, thậm chí còn chưa rút chặt được chiếc quai dép cao su quân dụng. Rất nhiều nhà thơ đã thành danh vào tuổi đó, thật là thiên tài, đọc thơ các vị tiền bối thích mà không bắt chước được. Dù vậy, tuổi đó cũng khá mộng mơ, dù sống trong điều kiện khó khăn nhưng thỉnh thoảng cũng hứng lên, trông trời nhìn đất kiếm cớ làm thơ, nhưng nghĩ tốt nhất là làm thơ tặng người thân, mà thân nhất là mẹ, bài thơ dưới đây ra đời trong ý nghĩ như vậy, tiếc rằng hồi đó chưa có bóng hồng nào để "Gào", nếu có, biết đâu tôi sẽ có thêm nhiều bài viết êm dịu và ướt nhè hơn. 
Tình cờ như đã nói, bỗng nhiên tìm lại được vài tờ giấy ghi chép cũ còn may mắn sót lại vài bài "thơ" viết từ hồi ngây ngô đó, có vài bài có thể đọc được, bèn chỉnh sửa đôi chút rồi đăng lên đây mời bạn hữu xem, và còn như một cách lưu trữ tuyệt vời cho con cháu ngày sau đọc, để biết về một thế hệ ông cha đã sống ra sao.

Thư cho Mẹ
*

Từ chiến hào
con viết thư về thăm mẹ.
Chiều về qua, nắng đổ xuống cao nguyên.
Bàn tay con còn bùn đất lấm lem
và quân phục
vẫn đượm nồng khói súng!

THƠ TÌNH CỦA LÍNH !

Thơ Tạ Chiến k3


  Năm 1973, sau Hội nghị Pa ri cuộc chiến Việt nam đã đến giai đoạn quyết định. Trường Đại học kỹ thuật quân sự làm lễ tốt nghiệp cho khoá 3, đào tạo dài hạn .
Tất cả cho tiền tuyến, tất cả cho chiến thắng, các sỹ quan trẻ đều sẵn sàng nhận nhiệm vụ ở các đơn vị, các chiến trường như các khoá đàn anh trước đó .

Chủ Nhật, 21 tháng 12, 2014

Миллион алых роз ( Triệu bông hồng đỏ thắm) với giọng ca Ани Лорак

Nguyên trinh giới thiệu


  Raimonds Pauls ( tên đầy đủ là Ojar Raimonds Pauls -1936)- là nhà soạn nhạc Liên Xô và Latvia, đạo diễn, nghệ sĩ dương cầm và chính trị gia, Nghệ sĩ nhân dân Liên Xô (1985), Tiến sĩ danh dự của Học viện khoa học Latvia. Khán giả Việt nam hầu như ai cũng biết giai điệu bài hát “Triệu bông hồng đỏ thắm” (Миллион алых роз), “Đồng hồ cổ” (Старинные часы) của ông...

Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2014

MẸ ANH HÙNG

Thơ Quang Việt
Kỷ niệm ngày 22/12, xin chia sẻ một bài thơ được viết cách đây mấy năm:

Kính tặng bà nội và các bà mẹ VN anh hùng
* 

Mẹ đâu có muốn làm anh hùng,
Chỉ muốn cho đất nước này hết giặc.
Sinh con ra phải thời loạn lạc,
Nuôi con lớn khôn rồi tiễn con đi,
Để bao năm mong ngóng con về,
Cho đến nay đã chiều tà xế bóng,
Hết ngày lại đêm vẫn chỉ là mong ngóng,
Đất nước thanh bình, con còn ở nơi đâu?

Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

Bài thơ Утёс( Vách đá) của Mikhail Iurjevich Lermontov

Nguyentrinh dịch và giới thiệu

  Mikhail Iurjevich Lermontov (Михаил Юрьевич Лермонтов ; 1814-1841) là nhà thơ Nga vĩ đại, nổi tiếng với những tác phẩm thi ca như “Смерть поэта” (Cái chết của Nhà thơ), “Бородино” (Borodino), và cuốn tiểu thuyết tâm lý xã hội – triết học đầu tiên của nền văn học Nga "Một anh hùng thời đại" (Герой нашего времени )...
 Ông từng bị đi đày 2 lần, lần thứ nhất vào năm 1837, sau khi ông làm bài thơ “Смерть поэта” (cái chết của nhà thơ) , lần thứ hai vào năm 1940, đều ở Kavkaz – một vùng núi vô cùng hiểm trở 

NT đã đọc đi đọc lại bài thơ Утёс nhiều lần . Bài này ông viết vào năm 1841, trong chuyến nghỉ phép ân xá vài tuần ở thủ đô . Đã có rất nhiều bản dịch, và rất nhiều bình luận về bài thơ này....Nào là hình ảnh "mây vàng" và "ghềnh đá" ( cảm nhận là một tảng đá lớn, hoặc vách đá khổng lồ, cheo leo), mà Lermontov đã sử dụng nhân cách hóa cho hai nhân vật của bài thơ, nào là ca ngợi một tình yêu đẹp... 

 Riêng NT , thêm vào đó, lại cảm nhận nỗi cô đơn bất tận, một sự bất lực, muốn làm điều gì đó thay đổi cái cũ, và xây dựng cái mới. Trong tâm tưởng một chàng thanh niên vừa mới 27 tuổi ấy, bài thơ này đã thể hiện đúng tính cách nhà thơ: Vừa non dại, nhưng vừa chững chạc (đã từng đi đày 2 lần , vào sinh ra tử rồi), hình ảnh đám mây vàng theo mình cũng chính là hình ảnh nhà thơ, và cái vách đá già nua kia là cả một đế chế cũ rích, lâu đời, cho dù có bị ảnh hưởng , có mang dấu ấn của đám mây vàng nhiệt huyết, trẻ trung, mà nông nổi - nhưng chẳng thể làm gì để có thể thay đổi cả một hệ tư tưởng lỗi thời....Ở đây, Lermontov suy tư nhiều hơn, đau nhiều hơn...Tâm trạng của nhà thơ tài năng  thật phức tạp, mâu thuẫn, đa tính cách ... một chàng trai trẻ - một đám mây vàng tuy vô tư đấy, nhiệt huyết đấy, nhưng cũng không thể làm bất cứ điều gì....để phá đổ cả một hệ thống già cỗi, lỗi thời, mà khắc nghiệt - mà ở đây hình ảnh tảng đá già nua nhăn nheo ấy cũng vương vất hình ảnh của nhà thơ...thật chua xót làm sao! 

Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2014

Hà Nội đón cô Đàm Thơ

Thơ Quang Việt


Mấy chục năm rồi, xa Thủ đô
Vẫn nhớ thương từ bấy đến giờ.

Một thời trẻ tuổi say lý tưởng,
Một thời đẹp vậy, những ước mơ.

Hà Nội với cô, thật thân thương,
Với bao kỷ niệm dưới mái trường,
Mối tình đầu cứ lung linh mãi,
Để mãi, trái tim, thương nhớ thương.

Quán thị Hến

Ảnh minh họa nhé

*
Chuyện này chỉ có Trỗi ta
Về hưu nhậu nhẹt la cà khắp nơi
Mảng vui nên lắm chuyện cười
lính Trỗi ra phố ..à ơi ấy mà.

Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2014

Đi qua miền đất không nghĩa trang

Thơ Nguyen trinh


Một sáng tháng Mười,
chúng tôi đi qua những đền đài vắng lặng

Đất nước chùa Tháp
say, say trong nắng.

Những con đường, mờ bụi thời gian
Những ngôi nhà
vắng một tiếng đàn, chỉ thấp thoáng những rèm xanh ,vàng, đỏ

Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014

QUÀ CỦA LÍNH

Thơ Việt Dũng

Thân tặng các anh, chị và các em gái  Quán Thơ nhân “Ngày của Lính”
*
Đã xa rồi cái thủa tân binh
Quân phục mới gặp gái làng huýt sáo
Kỳ nghỉ phép ngồi cà phê tán láo
Tặng mấy nàng vài vỏ đạn sáng choang.

Vào mặt trận giữa mùa ve kêu vang
Tập làm thơ cuối cánh rừng xăng lẻ
Nhớ về cô hàng xóm ngày bé
Chơi trốn tìm mà cứ bắt đền anh.

Thứ Hai, 8 tháng 12, 2014

Nhớ Lòng lợn mắm tôm


Dạo này lòng lợn chẳng dám ăn
Tiết canh, thịt chó sợ rồi chăng?
nên nỗi lâu lâu không ra quán
Ngồi buồn, râu vểnh ngắm chị Hằng.

Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014

CHIẾC BA-LÔ CŨ


Thơ Việt Dũng - Kỷ niệm ngày thành lập QĐND - 22/12

*
Tháng ngày trôi bận bịu với lo toan
Khi dọn tủ gặp chiếc ba-lô cũ
Kỷ niệm thời trai tràn về như dòng lũ
Nhớ đồng đội khóe mắt bỗng rưng rưng…

Một thủa tân binh ta hát vang rừng
Mưa thấm ướt bao bài ca hồn hậu
Sấm ì ầm lẫn tiếng gầm đạn pháo
Đêm giao thừa lính thổn thức: “Mẹ ơi!”…

Thứ Bảy, 6 tháng 12, 2014

THU CHƯA XA. . .

Thơ Việt Dũng
Quán Thơ xin trân trọng giới thiệu một bài thơ mới sáng tác của anh Việt Dũng, mời các bạn đón đọc:



Có nỗi buồn dâng nhẹ sớm hôm nay
Mây biêng biếc che hàng cây hoa trắng
Gió se se sớm đầu đông tĩnh lặng
Chuông nhà thờ thánh thót nhịp thời gian…

Thứ Năm, 4 tháng 12, 2014

Gửi bạn phương xa

Thơ Quang Việt
*
Cám ơn bạn tặng một nỗi buồn,
Tuy chưa đến mức nước mắt tuôn,
Nhưng cũng đạt tầm “size” kha khá,
Giúp mình ngẫm nghĩ, hiểu đời hơn.

Cũng chẳng qua mình cả nghĩ thôi,
Bây giờ mọi thứ đã qua rồi.
Theo lời các cụ:”Tiên trách kỷ”.
Cũng là một dịp học thêm thôi.

Thứ Tư, 3 tháng 12, 2014

Có một ngày, khi chúng ta còn trẻ

Bản phỏng dịch của Quang Việt

PS: Chúng ta đã được nghe ca khúc này và bản dịch của Nguyentrinh, một bài viết rất tuyệt vời. Từ nguồn cảm hứng với nguyên bản tiếng Anh và lời giới thiệu của NT, anh Quang Việt đã xúc động viết nên một bài thơ rất tuyệt, quán xin trân trọng giới thiệu và đăng toàn văn bài thơ, mời các bạn đón đọc.
*
Một ngày tuyệt vời, một sáng tháng Năm
Anh đã nói, lời trái tim, anh nói…

Vào ngày ấy - khi chúng ta còn trẻ,
Những khúc tình ca về mùa Xuân vang lên.
Những giai điệu tuyệt vời, xúc động vô biên…
Anh đã nói rằng anh yêu em.

Vào một ngày khi chúng ta còn trẻ
Anh đã nói rằng anh yêu em
Và đã kéo em vào sát trái tim.
Rồi chúng mình cùng cười trong nước mắt.

Hãy nhớ nghe em, một sáng tháng Năm,
Lúc chi tay, mình cười trong nước mắt..
Anh yêu em, và ôm em thật chặt,
Những khúc tình ca về mùa Xuân vang xa.

Gửi tâm hồn theo những khúc tình ca
Vào cái ngày, khi chúng ta còn trẻ.
Mình chia tay, trong một ngày như thế,
Để đến giờ vẫn YÊU MỘT MÌNH EM   (vâng ! rất cảm phục  :)  )

Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014

One day when we were young - (một ngày, khi chúng ta còn trẻ)

Nguyentrinh giới thiệu ca khúc:
  Johann Strauss II (1825 - 1899), là  nhà soạn nhạc người Áo chuyên về nhạc nhẹ (light music), đặc biệt là nhạc dance và operetta. Ông đã sáng tác hơn 400 waltz, polkas, quadrilles, và các loại ca múa nhạc, cũng như một số operetta và múa ba lê. Ông được mọi người gọi là "The Waltz King" (ông vua nhạc Valtz) , và ông đảm nhận phần lớn trách nhiệm về sự phổ biến của waltz tại Vienna trong thế kỷ 19. 
Nói đến Johan Strauss II  thì hầu như ai cũng nhớ đến bản The Blue Danuyp bất hủ của ông...

Bản nhạc "One day when we were young"  là bản nhạc trong vở Operetta “Gypsy Baron” gồm 3 hồi do Johan Strauss II sáng tác, đã được trinh diễn tại Vienna  vào ngày 24 Tháng 10 năm 1885 , và sau đó được Dimitri Tiomkin biên soạn đưa vào bộ phim "The Great Waltz". Rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng đã trình bày tác phẩm này của ông.

Bài hát này đã xuất hiện tại Việt nam từ những năm 40, thời kỳ  mẹ tôi  vào khoảng 10-12 tuổi. Mẹ tôi đã nhiều lần hát bài này để ru anh em chúng tôi ngủ trong những tháng ngày thơ ấu, và đến bây giờ  mẹ vẫn còn thuộc một phần lời bài hát. Tôi còn nhớ hôm mẹ ốm vào cuối năm 2013, khi tôi về thăm mẹ, mẹ lại hát bài này , hình như bài hát đã ghi sâu vào lòng mẹ...và mẹ hát say sưa, hình như quên mình đang ốm, và mỗi khi đi lại phải có người dìu từng bước...

 

Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2014

Hoa Cúc tím

Thơ TQtrung
*
Gió nhẹ vờn bay, hoa tím lay
bên thềm giọt nắng rắc vơi đầy
Mong manh hoa tím, da diết thế
để nhớ, để thương, để ai say.

Thứ Tư, 26 tháng 11, 2014

Nỗi đau chiến tranh

Thơ Đức Dũng k5

*
Giữa trời Tây bỗng nghe một tiếng gà gáy sớm 
Tôi bồi hồi da diết nhớ quê hương 
Nhớ buổi đầu tiên mẹ dẫn đến trường 
Trong nắng sớm có hương thơm lúa mới 

Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2014

Kí ức hoa Dã quỳ

*
Anh vẫn hẹn lòng về với cao nguyên
về với nắng, với sương mờ thành Dalat
về, để nghe mộng mơ câu hát
Dalat ơi! " ai đến xứ hoa đào..."

Thứ Ba, 18 tháng 11, 2014

Nghe em hát "Giận mà thương"


*

Ngày mùa đông
trời Hà nội hồng lên trong nắng
yên lặng
nơi áng mây vàng bay về phía tà dương
dường như đang có một mùa hạ bất thường
để ta nghe trong hiu quạnh thời gian
tha thiết, nồng nàn
câu dân ca em hát:
" Giận, mà thương"

Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014

Nếu một ngày

TQtrung phỏng dịch
*

Nếu một ngày 
cảm thấy mình muốn khóc
Thì em ơi! xin hãy gọi đến anh..
Không thể hứa đưa nụ cười em trở lại
nhưng có thể rằng nước mắt anh sẽ chảy cùng em

Thứ Năm, 13 tháng 11, 2014

GỬI EM CÔ GÁi HÀ NỘI

Thơ Tạ Chiến k3




*
Anh lại làm thơ để tặng em
Cô gái tóc dài, mắt sẫm đen
Hà nội - lẵng hoa đẹp đất nước
Em là bông hoa để tặng đời

Sao hôm nay lộng lẫy quá đất trời
Mênh mông màu xanh cẩm thạch
Lúa mượt mà, yêu thương như màu mắt
Anh bàng hoàng như đi trong mơ

Con sẻ đồng síu sít ngây thơ
Bờ đê xanh còn nguyên kỷ niệm
Nòng pháo yêu thương dõi trời trực chiến
Gió Sông Hồng làm tóc em bay .

Hương cuộc đời dịu ngọt rất say
Trăn trở lòng anh xao xuyến
Chúng mình xa nhau biết bao nhiêu chuyện
Thôi thúc lòng, bỗng nhớ tháng ngày qua

Hà nội bao năm rồi vẫn nguyên vẹn hào hoa
Ôm trong lòng bao nhiêu biến cố
Dẫu cuộc đời có phút giây đau khổ
Vẫn mỉm cười hứa hẹn tương lai .

Những đoàn quân ra tiền tuyến rất dài
Ba lô mới căng tròn hạnh phúc
Em nghĩ gì về mầu xanh quân phục
Rất quen thân anh hay mặc ấy mà

Dân tộc mình chuẩn bị chuyến đi xa
Rất công nhiên cát, vàng chọn lọc
Em ơi, có những niềm vui thiêng liêng
khiến ta rưng rưng muốn khóc
Là khi trở về anh bắt gặp mắt em

Ôi, đôi mắt anh thương lắm - sẫm đen
Xôn xao bình minh lấp lánh
Lưng trời một con chim mải mê vỗ cánh
Em bồi hồi tựa cửa đứng nhìn theo

Buổi anh đi, có gì đâu rất nghèo
Mang trong lòng thiêng liêng Hà nội
Đường ra chiến trường ta đi nhiều lối
Nhưng đều bắt đầu từ mảnh đất - Trái tim !

Ngọc Hà ơi
Anh gửi em trọn vẹn niềm tin
Em là hoa mà anh gài trên súng ....

Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

Thuở ấy…Bây giờ

Thơ Quang Việt

*
Thuở ấy mình chưa là chồng, là vợ,
Mới là chàng trai, cô gái yêu nhau.
Những buổi đi chơi sao mà thích thế.
Chẳng thể nào quên cái thuở ban đầu.

Thuở ấy, một hôm, có chàng bộ đội,
Hồi hộp lần mò tìm đến nhà em.
Thủng thẳng đạp xe, vừa đi, vừa nghĩ,
Sẽ nói thế nào trong buổi làm quen…

Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2014

«Дым сигарет с ментолом» (Khói thuốc mùi bạc hà)

Nguyentrinh sưu tầm, dịch và giới thiệu
  Bài hát «Дым сигарет с ментолом» (Khói thuốc mùi bạc hà) là bài hát trong Album cùng tên của nhóm «Нэнси» - nhóm nhạc Nga – Ucraina , thành lập năm 1993, và nhờ bài hát này - sáng tác và phát hành năm 1996, nhóm nhạc  ngày càng trở nên nổi tiếng.
Дым сигарет с ментолом
Пьяный угар качает,
В глаза ты смотришь другому,
Который тебя ласкает.

Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2014

Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2014

Bến Cỏ may - sáng tác mới của Bắc Hải

Mời đọc gia và các bạn  đón nghe bản nhạc BẾN CỎ MAY, một sáng tác của Trần Bắc Hải k5

BẾN CỎ MAY


Đò ơi...
Ngày qua đây gặp khách sông Phiêu
Trong veo trời thu như mắt người yêu
Gió ân tình bờ vai tóc xõa
Nắng dịu dàng nhuộm vàng cỏ may
Đò ơi...
Ngày đi xa chẳng nhớ sông Phiêu
Liêu xiêu cỏ may đứng nép vào nhau
Gió vô tình lạnh chân tóc trắng
Nắng phũ phàng bạc đầu cỏ may
Đò ơi...
Gặp làm chi một chuyến qua sông
Vô tri cỏ may có biết lạnh không?
Lỡ chuyến đò chờ bên bến vắng
Trắng chân đê một triền cỏ may...


Nỗi nhớ, đêm không ngủ

Thơ TQtrung



"Ở đầu này nỗi nhớ, em mơ về bên anh
ngôi sao như xuống thấp
cho ta gần nhau thêm...."
   (phan huynh đieu)

đầu kia nỗi nhớ
Anh từng đêm, từng đêm
ngắm sao trời vời vợi
dâng nỗi nhớ êm đềm, có nỗi nhớ day dứt, đầy nỗi nhớ triền miên.

Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

MATXCOVA - MÙA ĐÔNG LY BIỆT

Thơ Hoàng Trúc


Chim sáo sang sông, chim sáo sổ lồng...

Mùa đông lại về 
mang theo nỗi buồn thương
Tuyết lạnh rơi 
Ngập trắng đường lối cũ
Nơi ngày xưa 
mình đã từng gặp gỡ
Say đắm bên nhau 
cùng dạo khúc tình đầu

BÀI THƠ TÌNH BỎ QUÊN

Tạ Chiến K3



   Hồi học ở Trường Đại học kỹ thuật Quân sự đầu những năm 70, tôi có chân trong Ban chấp hành chi đoàn, phụ trách tuyên huấn. Lớp tôi có Vũ Tân, quê ở tỉnh Nam Hà. Anh dáng người cao chắc, ăn to nói lớn . 
Anh nổi tiếng ở lớp vì có lần anh ăn hết 30 chục que kem, ở Cửa hàng thuỷ tạ thị xã Vĩnh yên, trong một lần thách đố .
Tôi nhớ vào buổi tối, đến giờ tự học. anh đến đưa tôi một tờ giấy xé từ cuốn vở và nói: 
- Tao có bài thơ, mày xem được thì cho đăng báo tường, không thì xé bỏ đi
Vì sáng mai kiểm tra bài nên tôi không kịp đọc, cất luôn bài thơ đó vào cuốn sổ tay ghi chép. Mỹ tăng cường ném bom, cả trường dời doanh trại sơ tán và không có dịp tổ chức báo tường như trước . Rồi, chúng tôi tốt nghiệp về khắp các chiến trường, đơn vị. Tôi không có dịp nào gặp lại Vũ Tân nữa. Cách đây mấy năm có nghe anh công tác ở một nhà máy quốc phòng, nhưng anh đã chết vì bạo bệnh. Chủ nhật vừa rồi, soạn lại sổ sách cũ để vứt bớt, tình cờ thấy bài thơ của Vũ Tân thuở trước .
Tôi vội giở ra xem . 
Trời đất ơ , một bài thơ tình, đầu đề là MƯA ! Có 4 khổ . 
Lạ lùng, thơ viết rất mộc mạc, chân thực, câu chuyện giống hệt đêm mưa Hà nội, tôi đi chơi với bạn gái ở Vườn hoa Bách Thảo trong những năm rung động đầu đời .

Xúc động và cám ơn Vũ Tân rất nhiều, đã làm tôi nhớ lại tình yêu của một thời trai trẻ, dù Vũ Tân và người bạn gái của tôi đã ra đi mãi 
Xin giới thiệu Bài thơ tình bị bỏ quên này .

MƯA

Tối nay đang dạo chơi 
Thì mưa đâu ập xuống 
E nhìn anh luống cuống :
- Biết làm sao bây giờ 
Khi hai đứa mình mà trong tay chỉ một mảnh áo mưa ?
Trời vẫn mưa và mưa 
Không chần chừ được nữa 
Anh mở mảnh áo mưa 
Rồi trùm lên hai đứa . 
Xích lại gần chút nữa 
Anh kéo em vào lòng 
Ôi ! Một mảnh áo mưa
Nhưng mà sao rất rộng 
Hàng cây vẫn rung động 
Lá vẫn reo xạc xào
Anh vẫn thầm ước ao : 
Mưa cứ rơi -Đừng tạnh ... !

Vĩnh yên - đêm mưa

Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014

“Каким ты был, таким остался" (Anh vẫn là anh)

Nguyentrinh  dịch và giới thiệu


Bài hát “Каким ты был, таким остался" (Anh vẫn là anh) do ca sĩ Sofia Rotaru - Nghệ sĩ nhân dân của Nga-Ucraina-Mondavia trình bày. Nội dung bài hát kể về một chàng trai Cô dắc theo bạch vệ, và rồi một ngày kia trở lại với quê hương, với người  yêu thủy chung, tận tụy chờ người mình yêu thương mà chẳng chút gì oán hận ...giai điệu thấm đẫm chất dân ca Ucraina mượt mà, êm dịu và làm say mê biết bao người yêu nhạc...
Музыка: И. Дунаевский Слова: М. Исаковский-1948

Каким ты был, таким остался,
Орел степной, казак лихой!..
Зачем, зачем ты снова повстречался,
Зачем нарушил мой покой?

Зачем опять в своих утратах
Меня хотел ты обвинить?
В одном, в одном я только виновата,
Что нету сил тебя забыть.


Свою судьбу с твоей судьбою
Пускай связать я не могла,
Но я жила, жила одним тобою,
Я всю войну тебя ждала.

Ждала, когда наступит сроки,
Когда вернёшься ты домой…
И горьки мне, горьки твои упреки,
Горячий мой, упрямый мой!

Твоя печаль, твоя обида,
Твоя тревога ни к чему:
Смотри, смотри, душа моя открыта,
Тебе открыта одному.

Но ты взглянуть не догадался,
Умчался вдаль, казак лихой…
Каким ты был, Таким ты и остался,
Но ты и дорог мне такой.

Anh vẫn là anh
(Nguyen trinh dịch)

Anh vẫn luôn là anh, trước  thế nào, sau vẫn vậy
là con chim ưng của thảo nguyên, là chàng trai Kozak dũng cảm
Vì sao, vì sao anh lại trở về
Phá vỡ cuộc sống bình yên của em?

Tại sao anh lại kết tội em
Khi anh đã quá nhiều đau khổ, mất mát
Mà em thấy mình chỉ có lỗi
Đó là không thể quên được anh

Em đã không thể làm gì được
cho số phận của anh và em
Nhưng em vẫn một mình tồn tại trong cuộc chiến
Em sống chỉ để chờ đợi một mình anh

Em chờ đợi sẽ có một ngày 
Anh lại trở về với em.
Lại giày vò và trách cứ em,
Chàng trai nồng nhiệt, bướng bỉnh của em.

Những lo âu, sầu muộn, giận dữ anh đã trải qua
Sẽ chỉ là vô ích 
Anh hãy nhìn xem - tấm lòng em rộng mở 
Chỉ chờ đợi một mình anh.

Nhưng anh đã chẳng đoán ra
Ơi chàng Kozak dũng cảm, anh đã ra đi.
Anh vẫn như vậy, chẳng thay đổi,
Nhưng sao anh thân thương với em đến thế!


Thứ Hai, 20 tháng 10, 2014

Chúc mừng Ngày Phụ nữ Việt nam 20 - 10

   Hoa Hồng là biểu tượng của tình yêu nhân loại. Mỗi sắc mầu của Hoa hồng đều có ý nghĩa riêng, nhưng chung nhất, hoa hồng luôn là loài hoa rực rỡ, đằm thắm, tinh tế và thủy chung, xứng đáng để được tặng cho những người phụ nữ Việt nam trong dịp kỉ niệm cao quý này.

 Nhân ngày Phụ nữ Việt nam. Xin chân thành gửi đến các bạn nữ thân thiết của Quán thơ lời chúc mừng nhiệt liệt. Chúc các bạn luôn mạnh khỏe trẻ trung, yêu đời, luôn Hạnh phúc và hãy luôn là những bông hồng dịu dàng này trong lòng những người thân yêu của các bạn.

Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2014

Hạnh phúc

Thơ Quang Việt

Cho anh nâng niu bàn tay em,
Bàn tay một đời chăm chút xây tổ ấm.
Cho anh nhìn sâu vào đôi mắt em,
Đôi mắt hiền luôn mang tới niềm vui.
Đôi mắt biết cười,
Làm ấm lòng anh
Mỗi khi nhìn vào đôi mắt ấy.
Cho anh hôn đôi môi,
Từ thuở ấy đến giờ vẫn đỏ.
Hẳn em còn nhớ rõ,
Môi đỏ
Vì trò nghịch ngợm
Bôi ớt của anh?

Thời gian trôi nhanh.
Nhưng mặc nó,
Cũng chẳng cần nghĩ tới.
Ngày cũ qua đi,
Lại bắt đầu ngày mới.
Cứ thế,
Dòng đời,
Tháng tháng,
Năm năm…

Mỗi sớm bình minh,
Mở mắt ra,
Anh lại thấy mình hạnh phúc.
Trái tim trong lồng ngực
Cứ đều đều theo nhịp thời gian.
Và bên cạnh
Là em,
Người vợ đảm đang,
Thảo hiền hết mực.
Đã cùng anh
Trên đường đời,
Tiến bước,
Chia sẻ niềm vui,
Vất vả,
Gian lao…

Chúng mình có nhau,
Thế là đủ
Để làm nên hạnh phúc.


Mình nắm tay nhau,
Tiến về phía trước,
Mỗi ngày qua,
Đều rạo rực niềm vui,
Luôn đầy ắp tiếng cười…
Sống ở trên đời
Còn cần gì hơn thế?

18/10/2014

Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2014

Chúng tôi là lính

Thơ TQtrung



Cũng một bộ quân phục mầu xanh
Khoác trên mình anh lính
nói nhiều lắm
về những điều say- tỉnh.
về những tháng năm máu, và bàn ghế xa lông

Thứ Tư, 15 tháng 10, 2014

«В последний раз»(Lần cuối cùng)

Nguyentrinh giới thiệu  
*
B
ài hát «В последний раз»(Lần cuối cùng) có nguồn gốc từ bài "Porque te vas" (Because You Are Leaving), thể loại nhạc pop, do nhạc sĩ Jose Lous Perales (1945) - người Tây Ban Nha sáng tác năm vào 1974, và đến năm 1976 bài hát đã được khán giả yêu thích và ngưỡng mộ khi nó được đưa vào bộ phim CRIA Cuervos (Raise Ravens) do đạo diễn người Tây Ban Nha Carlos Saura dàn dựng và  phát hành năm 1976, bài hát  “Porque te vas” làm nền trong phim với giọng ca của nữ ca sĩ người Anh Janette Anne Dimech (1951). Bộ phim đã nhận được giải thưởng của ban giám khảo giải thưởng đặc biệt tại Liên hoan phim Cannes 1976, và từ đó bài hát đã phổ biến lan rộng trên toàn thế giới.
Tại Liên xô , bài hát đã được đón chào nồng nhiệt, và đã được nhóm Весёлые ребята (Những người bạn vui vẻ) phát hành trong Album "Музыкальный глобус" năm 1980, với tựa đề là «В последний раз»(Lần cuối cùng) và cùng thời gian đó, bài hát này đã lan truyền cả nước Nga và sang cả Việt nam, trở thành bài ca yêu thích của giới trẻ cả nước, đặc biệt phổ biến rộng rãi trong tầng lớp sinh viên , học sinh....

Thứ Ba, 14 tháng 10, 2014

Thì ra lính ta mê ngủ

Xin giới thiệu với bạn đọc Quán thơ một tài năng vừa phát lộ: Tạ Chiến (k3). TC với nick Viet Sy Hoàng đang là một Face Booker tích cực và năng nổ, bạn vừa xuất thần ứng khẩu một bài thơ được hưởng ứng khá tốt trên FB, xin mạn phép đưa về đăng lên Quán để các bạn thưởng thức.



Con đường ra trận
Có những chỗ nghỉ bất ngờ
Khu rừng già bỗng trẻ lại những vần thơ
Đất yên ả , rung những bước chân sóng sánh .
Ta bước vào trận đánh
Sao ung dung rất đỗi tự hào
Đêm choàng xuống
Nhấp nháy các vì sao .
Căng vội võng , gió rì rào ru ta ngủ
Ngổn ngang cây rừng chẳng thành đội ngũ
Tiểu đội nằm dọc , trung đội nằm ngang
Võng mắc cao , mắc thấp
- Đời lính ta sướng thật
Nghỉ ở những chỗ ngoặt bất ngờ !

Ngày mai đi ra trận
Lính vẫn ngủ say sưa
Cơn gió rừng , võng bạt khẽ đu đưa ,
Bỗng phá lên tiếng cười ?
- Thì ra lính ta mê ngủ ...


( Những năm chưa có hoà bình )

DÙNG DẰNG BƯỚC CHÂN

Thơ Lê Hà
*
Mắt anh như mang lửa
Vườn em mùa hanh hao
Bóng đổ dài vẫn sợ…
Ngọn lửa đâu bén vào.

Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014

Ơi quê tôi!

Thơ TQtrung


*
Đồi bãi trung du, rừng cọ đồi chè, mây mù che phủ
mái nghèo chiều lên
khói, sương ấp ủ
một cuộc đổi đời qua cơn bão giông

Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

Duyên nợ Trầu cau

Thơ TQtrung

*
Cau trầu từ thuở nên duyên
Quê mình, đôi lứa nối liền cánh bay
Ngàn năm cổ tích đất này
Nhân văn vào cả trầu cay, vôi nồng.

Thứ Tư, 8 tháng 10, 2014

Sau cơn mưa

Thơ Lê Hà


*
Nơi em về giông gió lặn vào thu
vai trĩu nặng nhiều đêm mất ngủ
ngày mắc cạn niềm tin khô ngói vỡ
Sắc màu phai sương trắng nắng gầy

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

Cánh võng xanh - hay tiếng lòng của Lê Hà

  Quán thơ vừa nhận được vài tác phẩm thơ của bạn Lê Tam Hà, (bút danh LÊ HÀ. Tam Hà nguyên là một giáo viên Văn,  hiện đang sống và làm việc tại Hà nội, xuất thân từ một gia đình có truyền thống Văn  hóa Nghệ thuật, là giáo viên văn nhưng chị yêu thơ, làm thơ và tham gia nhiều câu lạc bộ thơ ca tại Hà nội. Tam Hà đã xuất bản tập thơ Cánh võng xanh ( Nhà XB văn học 2008 )
   Tác phẩm thơ của Lê Hà rất gần gũi với người lính. Bản thân chị, cũng như nhiều phụ nữ Việt nam khác, đều có những người thân yêu lên đường ra tiền tuyến và nhiều người trong số họ mãi đi không trở lại. Sự mất mát để lại trong tâm hồn những người yêu nhau những vết cắt đau đớn, thơ Tam Hà dường như là một trong những nỗi niềm của người ở lại với những chiến binh đã trở thành bất tử. Quán thơ xin giới thiệu với bạn đọc một trong những tác phẩm hay của chị, bài thơ "Cánh võng xanh"

*
CÁNH VÕNG XANH

Anh để lại chiếc võng màu xanh
Mỗi trưa hè đung đưa gió gọi
Rừng Trường Sơn rộng dài…. em đợi
Cánh võng hai đầu, nút sẹo nhớ thương.

Đường hành quân võng mắc chông chênh
Mồ hôi thấm mơ cánh cò mẹ hát
Đất thì xót…mùa xuân anh đi vắng
Nơi ngã ba bom giặc xóa cổ thành

Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

Chỉ còn một chiếc lá

Thơ TQtrung



"...Chỉ còn một chiếc lá cuối thu mỏng manh
Chỉ còn một mình em xót xa chờ anh....." (Khoảnh khắc)

*
Chỉ còn một chiếc lá
lẻ loi ở trên cành
Lá hát lời của lá
cùng giọt sương long lanh.

Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2014

Yêu cả bốn mùa

Thơ Quang Việt

Em ơi mùa Thu đến,
Hết cái nắng chói chang.
Hàng cây khe khẽ hát,
Mát những đêm trăng vàng.

Anh cám ơn mùa Thu,
Có cúc vàng đằm thắm,
Trời xanh trong, trong lắm,
Trong như mối tình ta.

Mùa tình yêu hát ca,
Lứa đôi xây tổ ấm.
Mùa nụ hôn đằm thắm
Làm đỏ rực môi em.

Anh cám ơn mùa Đông,
Có những ngày giá rét,
Để cho anh được đốt
Lửa tình, sưởi cho em.

Lửa tình từ trái tim,
Luôn bừng bừng sức sống.
Để lòng ai dậy sóng
Nồng nàn trong yêu thương.

Anh cám ơn mùa Xuân
Mang cho đời nắng ấm,
Để làn môi em thắm,
Để nụ cười em tươi.

Mùa Xuân – em yêu ơi,
Là mùa hoa rực rỡ,
Muôn sắc hoa đua nở,
Hoa nào đẹp bằng em?

Anh cám ơn mùa Hạ,
Mùa của tím Bằng lăng,
Mùa hoa Phượng rực đỏ,
Mùa ve sầu ca vang.

Mùa chúng mình đi biển,
Tình ta thêm mặn mà,
Lòng ta thêm rộng mở,
Mênh mang với biển xa.

Quanh năm, mình với ta,
Suốt bốn mùa hạnh phúc,
Suốt bốn mùa rạo rực.
Suốt bốn mùa yêu thương

Đời thắm sắc, thơm hương,
Cả bốn mùa đều đẹp,
Để mình cùng sánh bước
Trên đường đời thênh thang…

10/2014

Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014

Đưa em về phố cũ

Thơ TQtrung

*
Đưa em về phố vắng ngày xưa
đường Tràng tiền bắt đầu từ Bác cổ
Mỗi chiều về chói chang nắng đổ.
Kí ức ùa về từ liễu rủ phía Hàng Khay.

Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

Đá, và Hoa dại

Thơ TQtrung


*
Bức tường xám lặng câm
chỉ biết lời của đá
Khô cằn
trong nắng hạ, một đời là hoang vu