KỶ NIỆM NGÀY THÀNH LẬP QUÂN ĐỘI 22- 12
Thư chiến trường
Năm 1971, người viết bài này đang ở trong lứa tuổi đôi mươi, ngây ngô và khờ dại, thậm chí còn chưa rút chặt được chiếc quai dép cao su quân dụng. Rất nhiều nhà thơ đã thành danh vào tuổi đó, thật là thiên tài, đọc thơ các vị tiền bối thích mà không bắt chước được. Dù vậy, tuổi đó cũng khá mộng mơ, dù sống trong điều kiện khó khăn nhưng thỉnh thoảng cũng hứng lên, trông trời nhìn đất kiếm cớ làm thơ, nhưng nghĩ tốt nhất là làm thơ tặng người thân, mà thân nhất là mẹ, bài thơ dưới đây ra đời trong ý nghĩ như vậy, tiếc rằng hồi đó chưa có bóng hồng nào để "Gào", nếu có, biết đâu tôi sẽ có thêm nhiều bài viết êm dịu và ướt nhè hơn.
Tình cờ như đã nói, bỗng nhiên tìm lại được vài tờ giấy ghi chép cũ còn may mắn sót lại vài bài "thơ" viết từ hồi ngây ngô đó, có vài bài có thể đọc được, bèn chỉnh sửa đôi chút rồi đăng lên đây mời bạn hữu xem, và còn như một cách lưu trữ tuyệt vời cho con cháu ngày sau đọc, để biết về một thế hệ ông cha đã sống ra sao.
*
Từ chiến hào
con viết thư về thăm mẹ.
Chiều về qua, nắng đổ xuống cao nguyên.
Bàn tay con còn bùn đất lấm lem
và quân phục
vẫn đượm nồng khói súng!
Đất trời Đồng chum đang vào mùa lá rụng
Gió lộng nghiêng chiều, đưa mây bay về Đông.
thư cho mẹ
khi trận đánh vừa xong
Con muốn gửi lòng con theo mây bay về bên mẹ.
Con muốn được
thành cánh chim bổng, nhẹ
bay về bên
rồi sà vào lòng mẹ như hôm nao
Con sẽ kể mẹ nghe
những câu chuyện chiến hào.
Nhớ con nhiều, mẹ đừng lo mẹ nhé!
Con vẫn sống
trong niềm tin tuổi trẻ
với tình thương
đồng đội bao la.
Chúng con vui, trăm nẻo một nhà
Bầu nhiệt huyết cùng sôi chung lý tưởng.
Trăm tính tình
nhưng đều cùng một hướng
chung niềm vui qua từng trận thắng quân thù
cùng một nỗi buồn những lúc phải chia xa,
thật đau đớn đưa tiễn bạn bè về với lòng đất mẹ.
Và sáng nay, khi mặt trời vừa hé
Con lại đang nghe tiếng khẩu lệnh truyền về
lệnh chiến đấu vừa tới qua làn sóng điện
đich lại đổ quân lấn chiếm.
con phải dừng tay thôi, mẹ nhé.
trận chiến mới đang chờ
bức thư này
con viết bằng thơ
với tất cả lòng yêu thương đến mẹ
chỉ một lời
con chúc mẹ thật khỏe
và bình yên
Con Trai của mẹ: QT
Bức thư của người lính gửi về cho mẹ qua những vần thơ đầy nhiệt huyết, lạc quan, vô cùng trong sáng, và cảm động rơi nước mắt...Chúng ta cảm ơn các anh , những người lính bình dị nhưng đã viết nên những bản tình ca tuyệt vời về tình yêu đất nước, về sự hy sinh quên mình chiến đấu vì tổ quốc, vì sự tồn vong của dân tộc...
Trả lờiXóaHôm nay là ngày 22/12, chúng ta chúc tất cả các anh – những chiến binh năm xưa, cùng thế hệ các anh luôn luôn giữ vững khí tiết một người lính chân chính, chúng ta hãy cùng các anh hát vang bài ca về người lính:
“Mãi mãi lòng chúng ta, ca bài ca người lính
Mãi mãi lòng chúng ta vẫn hát khúc quân hành ca...”
Cám ơn tác giả bài thơ!
Like cho comment của bạn Nguyentrinh, xin cám ơn
XóaCám ơn QT đã cho thưởng thức những vần thơ đầy tình cảm và còn có cả mùi thuốc súng. Rất nể bạn đã bay bổng được hồn thơ ngay cả trong những ngày chiến đấu gian khổ nơi chiến trường. Nghịch ngợm mấy vần với QT:
Trả lờiXóaCon trai yêu ơi,
Thằng cu của mẹ,
Hạnh phúc nào bằng khi nhận được thư con.
Vẫn biết rằng con đã lớn khôn,
Đi đánh giặc, con đã là chiến sỹ.
Nhưng với mẹ, con vẫn là thằng bé,
Để mẹ chăm lo, âu yếm, vỗ về…
Từ buổi con đi
Trong lòng mẹ luôn nóng như có lửa,
Thương thương, nhớ nhớ, lo lo…
Chiến tranh đâu có phải chuyện đùa.
Hôm nay nhận thư con,
Được nhìn nét chữ thân quen con viết.
Vừa giở thư ra, đã nhòe nước mắt.
Ôi, con trai tôi đã lớn thật rồi.
Nó đi “hành đạo thay trời”.
Mẹ tự hào trong xót xa vô tận…
Thôi thì
Đàn ông đi đánh trận,
Vốn lẽ thường tình xưa nay.
Từ mấy ngàn năm trên dải đất này,
Bao thế hệ nối nhau đánh giặc.
Hết Nam lại Bắc,
Chưa hết giặc Tây,
Lại phải đánh giặc Đông.
Bao vất vả ruộng đồng,
Con gái, đàn bà ở nhà gánh vác.
Con ra đi, vất vả vì Đất Nước,
Mẹ chỉ mong con chân cứng, đá mềm,
Ông Trời độ cho tránh hòn đạn mũi tên,
Để chiến thắng lại trở về với mẹ.
Đừng phải lo gì về mẹ nhé.
Gửi con trai yêu nghìn vạn cái hôn.
Mẹ của con
Thank Quang Việt, nhân 22-12, chả biết viết gì, thôi moi đồ cổ ra đăng vậy, dạo này ít bài quá mà
Trả lờiXóa