Giọt trăng tà rơi mãi phía trời xa
rơi tí tách như tiếng mưa đêm khuya vắng!
Chỉ như một tiếng
lòng
rót vào miền tĩnh lặng
rót vào miền tĩnh lặng
thánh thót tiếng Nguyệt cầm,
đàn trăng gẩy dưới hoa
đàn trăng gẩy dưới hoa
Đêm không ngủ, nghe Nguyệt cầm réo rắt
Tri âm nào đây?
Em kéo sợi tơ lòng
Dệt khúc nhớ, khúc thương vào vô thức
một kiếp đàn
gẩy mãi khúc long đong?
Lời gửi gió
gió nào giữa thinh không?
mang được lời thơ về với người tri kỷ?
Khi sóng lặng
sẽ thấy ngàn hải lý
Chỉ là rất gần thôi!
Tri âm? một tiếng đàn.
Đêm Nguyệt cầm
Gieo sóng khắp không gian.
Tri âm nào đây?
Em kéo sợi tơ lòng
Dệt khúc nhớ, khúc thương vào vô thức
một kiếp đàn
gẩy mãi khúc long đong?
Lời gửi gió
gió nào giữa thinh không?
mang được lời thơ về với người tri kỷ?
Khi sóng lặng
sẽ thấy ngàn hải lý
Chỉ là rất gần thôi!
Tri âm? một tiếng đàn.
Đêm Nguyệt cầm
Gieo sóng khắp không gian.
QT dạo này viết lên tay đấy ! Cái tiếng Nguyệt cầm lung linh ấy sao mà huyền ảo : của hàng xóm hay của mông lung ? Đàn trăng là thứ đàn gì vậy mà vừa " thánh thót " lại vừa " réo rắt " hỡi chàng ! Lạm dụng mỹ từ làm nhạt nhòa ý của " tri âm , tri kỷ " thì thật tiếc thơ . Dẫu vậy , " khúc tri âm " vẫn mang vẻ đẹp lộng lẫy của nó .
Trả lờiXóaChui cha!!! nghe lời khen của anh HG mũi nở như mũi sư tử Hà đông!!! hehe. Tuy vạy cũng nói lại vài câu trả lời cho phải đạo, Đàn trăng là đàn gì? đơn giản mà, anh học Hàn thi tất biết Nguyệt là trăng, cầm là đàn, vậy Nguyệt cầm ắt là Đàn trăng rồi, còn "thánh thót" và " réo rắt" là từ mô tả các cung bậc lên xuống, sự luyến láy của các nốt nhạc, réo rắt để mô tả âm sắc của dây đàn biểu lộ trạng thái ái ố hỷ nộ của người chơi. Bài thơ không nói, nhưng người đọc có hiểu biết sẽ liên tưởng đến tiếng đàn và tình bạn của Bá Nha và Tử kỳ, đó gọi là mượn thơ tả tình đấy, Hoàng Giang ạ, hehehe!
Trả lờiXóa