Nhân kỷ niệm ngày 27/7 - Ngày Thương binh Liệt sĩ, Hoàng Trúc viết bài thơ "ĐỢI CHỜ" dựa trên một câu chuyện có thật của người chú ruột - liệt sĩ, hy sinh tại chiến trường B. Bài thơ mà Hoàng Trúc chia sẻ cùng các bạn như một nén nhang tưởng nhớ về chú và đồng đội, những người lính đã ra đi và mãi mãi không trở về.
Tiếng khóc, nụ cười em dấu thật sâu
Em là sân ga nhỏ luôn đợi những đoàn tầu ...
ĐỢI CHỜ
Sân ga nhỏ nơi con tầu dừng bến
Đón, đưa anh cùng đồng đội đi xa
Nắng chiều nghiêng bên những lọn tóc xoà
Nước mắt đọng trên mi em gái nhỏ
Nắm tay anh, tim run chưa dám ngỏ
Chẳng biết bao giờ mình sẽ gặp lại nhau
Anh đi lần này em biết sẽ rất lâu
Lòng vẫn hẹn chờ anh về trong thương nhớ
Tiếng còi tầu xé không gian nhắc nhở
Mình phải xa rồi, gửi nỗi nhớ theo anh
Em bồi hồi giơ bàn tay nhỏ xinh
Vẫy tạm biệt anh yêu cùng với bao đồng đội
Chuyến tầu mang đoàn quân đi rất vội
Về phía chân trời nơi những đám mây xa
Vần vũ Trường Sơn khói lửa nhạt nhòa
Chiến trường xa đang chờ Anh - người lính
Rồi một ngày em chợt nghe tin đến
Cánh chim bằng gãy cánh giữa muôn xanh
Bom đạn quân thù đã cướp mất anh
Trong trận chiến gian lao, giữ lấy đất quê mình
Tháng ngày dài sau những cuộc mưu sinh
Em vẫn mơ về anh với tình yêu sâu nặng
Mơ thấy các anh trong đoàn quân chiến thắng
Hùng dũng ngân vang khúc hát quân hành
Đất nước đã qua rồi gian khổ, chiến tranh
Vết cắt đau thương đã lên màu da mới
Sân ga nhỏ chiều nào em cũng đợi
Con tầu xưa sao mãi chẳng thấy về
Chuyến tàu ngày nào đưa các anh đi
Đã trở về mà không ai dừng lại
Con tầu lao nhanh dường như ái ngại
Đã không mang anh theo suốt cuộc hành trình
Những đoàn tầu từ phía bình minh
Vẫn vội vàng ngang qua ga xép nhỏ
Vội vã về nơi hoàng hôn chiều rực đỏ
Bỏ lại phía sau ga xép không người
Chỉ còn em bóng nhỏ đơn côi
Vẫn đợi chờ anh trong lặng thầm, hy vọng...
Hoàng Trúc
22/7/2014
Em là sân ga nhỏ luôn đợi những đoàn tầu ...
ĐỢI CHỜ
Sân ga nhỏ nơi con tầu dừng bến
Đón, đưa anh cùng đồng đội đi xa
Nắng chiều nghiêng bên những lọn tóc xoà
Nước mắt đọng trên mi em gái nhỏ
Nắm tay anh, tim run chưa dám ngỏ
Chẳng biết bao giờ mình sẽ gặp lại nhau
Anh đi lần này em biết sẽ rất lâu
Lòng vẫn hẹn chờ anh về trong thương nhớ
Tiếng còi tầu xé không gian nhắc nhở
Mình phải xa rồi, gửi nỗi nhớ theo anh
Em bồi hồi giơ bàn tay nhỏ xinh
Vẫy tạm biệt anh yêu cùng với bao đồng đội
Chuyến tầu mang đoàn quân đi rất vội
Về phía chân trời nơi những đám mây xa
Vần vũ Trường Sơn khói lửa nhạt nhòa
Chiến trường xa đang chờ Anh - người lính
Rồi một ngày em chợt nghe tin đến
Cánh chim bằng gãy cánh giữa muôn xanh
Bom đạn quân thù đã cướp mất anh
Trong trận chiến gian lao, giữ lấy đất quê mình
Tháng ngày dài sau những cuộc mưu sinh
Em vẫn mơ về anh với tình yêu sâu nặng
Mơ thấy các anh trong đoàn quân chiến thắng
Hùng dũng ngân vang khúc hát quân hành
Đất nước đã qua rồi gian khổ, chiến tranh
Vết cắt đau thương đã lên màu da mới
Sân ga nhỏ chiều nào em cũng đợi
Con tầu xưa sao mãi chẳng thấy về
Chuyến tàu ngày nào đưa các anh đi
Đã trở về mà không ai dừng lại
Con tầu lao nhanh dường như ái ngại
Đã không mang anh theo suốt cuộc hành trình
Những đoàn tầu từ phía bình minh
Vẫn vội vàng ngang qua ga xép nhỏ
Vội vã về nơi hoàng hôn chiều rực đỏ
Bỏ lại phía sau ga xép không người
Chỉ còn em bóng nhỏ đơn côi
Vẫn đợi chờ anh trong lặng thầm, hy vọng...
Hoàng Trúc
22/7/2014
Cảm ơn Hoàng Trúc có bài thơ hay quá, ý nghĩa quá đối với lính bọn mình. Nếu trong cuộc sống xô bồ, trăn trở ngày nay người CCB quên đi một thời mình đi Nam thì qua bài thơ thấy tình yêu đất nước, yêu đôi lứa và các kỷ niệm đẹp xưa lại dâng trào. Các chiến binh nằm lại chiến trường chắc rất vui và cảm nhận được cái tình cái đẹp của bài thơ này!
Trả lờiXóaBài thơ thật hay, thật xúc động.Cám ơn tác giả.
Trả lờiXóaMạo muội nối đôi vần:
.....
Năm tháng qua đi, thời gian lắng đọng,
Cố níu thời gian về khoảng khắc chia tay.
Suốt cả cuộc đời em đứng đợi nơi đây,
“Đất lạ thành quen, còn em quen thành lạ.”
Đất nước này bao người hóa đá,
Mãi sống trong mong đợi mỏi mòn,
Lầm lũi từ bình minh tới hoàng hôn,
Để đêm đêm lại một mình vò võ.
Bốn chục năm rồi, đạn bom không réo nữa,
Nhưng đâu đã yên với anh bạn láng giềng.
Vì chủ quyền Tổ quốc thiêng liêng,
Những người lính vẫn còn đi chiến đấu.
Để lại quê hương bao người yêu dấu,
Lại bao người đằng đẵng chờ mong.
Ga nhỏ lại chờ bao chuyến tầu không,
Chạy từ phía bình minh về hoàng hôn rực đỏ.
Quang Việt viết bài thơ comment này thật xuất thần, rất hay.
Trả lờiXóaBạn HT gửi cho Quán chúng ta vài bài về chủ đề này, xin chân thành cám ơn bạn và biên tập sẽ đăng dần.
Hoang Truc cảm ơn các anh NH, QV và TQtrung chia sẻ cùng em cảm xúc bài thơ. Đã qua lâu rồi những bom đạn chiến tranh, nhưng nỗi đau thì vẫn còn đó... Mỗi lần đến viếng mộ chú lại là một lần nước mắt chảy dài..
Trả lờiXóa