Thơ Việt Dũng
*
Tiếng dương cầm gợi kỷ niệm trong veo
Xôn xao nhớ những mùa đông Hà Nội
Phố nhỏ mơ màng như không biết vội
Tiếng rao đêm ủ ấm giấc mơ êm…
Hà Nội mùa đông những con phố thân quen
Trong sương sớm ảo mờ như tranh lụa
Gánh hàng hoa Nhật Tân thêm rạng rỡ
Chở niềm vui thanh khiết một ngày đông…
Tiếng chuông chùa man mác giữa thinh không
Như xoa dịu bao buồn đau trần thế
Những mái ngói rêu phong – trang sách kể
Chuyện ngày xưa, bao năm tháng vui buồn…
Một ngày đông Hà Nội chợt mưa tuôn
Đôi bạn trẻ dừng xe Ô Quan Chưởng
Mái đầu xanh nép vào trong vòm cuốn
Cổng thành xưa lắng đọng biết bao tình…
Một ngày mùa Đông tôi dậy đón bình minh
Nơi phố cũ co ro trong sương sớm
Ngồi quán nhỏ, ly cà-phê thơm đượm
Đón tuổi thơ trong tiếng vọng dương cầm…
Thành phố mộng mơ trong một ngày Đông…
Phố cổ Hà Nội, một ngày Đông - 2015
Gánh hàng hoa Nhật Tân thêm rạng rỡ
Chở niềm vui thanh khiết một ngày đông…
Tiếng chuông chùa man mác giữa thinh không
Như xoa dịu bao buồn đau trần thế
Những mái ngói rêu phong – trang sách kể
Chuyện ngày xưa, bao năm tháng vui buồn…
Một ngày đông Hà Nội chợt mưa tuôn
Đôi bạn trẻ dừng xe Ô Quan Chưởng
Mái đầu xanh nép vào trong vòm cuốn
Cổng thành xưa lắng đọng biết bao tình…
Một ngày mùa Đông tôi dậy đón bình minh
Nơi phố cũ co ro trong sương sớm
Ngồi quán nhỏ, ly cà-phê thơm đượm
Đón tuổi thơ trong tiếng vọng dương cầm…
Thành phố mộng mơ trong một ngày Đông…
Phố cổ Hà Nội, một ngày Đông - 2015
“Ngồi quán nhỏ, ly cà-phê thơm đượm
Trả lờiXóaĐón tuổi thơ trong tiếng vọng dương cầm…
Thành phố mộng mơ trong một ngày Đông…”
Mà sao êm dịu đến tận cùng nỗi nhớ!
Ôi mùa đông Hà nội những tháng ngày bão tố
Tiếng bom rơi, gầm rú máy bay đêm
Hà nội hiên ngang trong những bước chân quen
Tiếng dương cầm vẫn chứa chan niềm hy vọng...
Cám ơn Ng.Tr đã họa những vần thơ cảm động
Trả lờiXóa