Thứ Hai, 9 tháng 7, 2018

ANH ƠI, LẠI MỘT LẦN THÁNG BẢY

*
A
nh ơi,
Lại đã thêm một lần tháng Bảy,
Lại một lần em tê buốt con tim.
Bao tháng Bảy rồi, vò võ một mình em,
Nuôi mẹ già, những tháng năm lặng lẽ.

Đã bao năm, em chẳng nghe lời mẹ,
Mẹ bảo em, con gái có thì,
Con hãy tìm đường đi bước nữa đi,
Đừng bỏ phí một đời con gái.

Em bật khóc khi nghe mẹ nói,
Em thương mẹ nhiều và càng nhớ anh hơn.
Mẹ sống thế nào khi chẳng có em?
Tuổi cao rồi, sức đâu mà đồng áng?

Em bảo mẹ, mẹ ơi, xin đừng mắng,
Xin tha cho con cái tội chẳng nghe lời,
Với chồng con, con đã hứa rồi,
Anh đi vắng, thay anh chăm sóc mẹ.

Mẹ chỉ khóc, khi nghe em nói thế,
Mẹ bảo thương em, vì mẹ, chịu thiệt thòi.
Nhưng anh ơi, em đã nghĩ mãi rồi,
Em chỉ yêu anh, chẳng thể nào khác được.

Anh đã ra đi vì dân, vì nước,
Với mẹ già, là quá đủ, nỗi đau.
Thôi thì mẹ con nương tựa vào nhau,
Để mẹ được phần nào an ủi.

Còn bản thân em, âm thầm buồn tủi,
Lầm lũi tháng ngày, vườn ruộng, cháo rau.
Cố gắng làm tròn bổn phận con dâu,
Chăm sóc mẹ khi anh không còn nữa.

Cũng nhiều khi trong người như bốc lửa,
Em cũng chỉ là đứa con gái mà anh.
Nhưng rồi em cũng cố quên nhanh,
Bấy năm tháng, cho đến ngày bóng xế.

Cứ thế trôi qua, tháng ngày, cứ thế,
Mẹ đã về cõi Phật được vài năm.
Và cũng qua rồi, thời xuân sắc của em.
Giờ lầm lũi một mình trong đơn chiếc.

Nhưng anh ơi, em cũng không hề tiếc,
Về những tháng năm chăm mẹ, thờ chồng.
Việc cõi trần, như vậy đã là xong,
Giờ mong ngày gặp anh nơi xa ấy.

Anh ơi,
Tháng Bảy lại đã về rồi đấy,
Để tim em lại nhói, lại đau.
Chẳng biết giờ này anh phiêu dạt nơi đâu?
Có thấu lòng em, nơi cõi trần, gắng sống?

Đỗ Quang Việt

MẸ VẪN HÁT RU

*
Kính cẩn nghiêng mình
trước vong linh các Anh hùng Liệt sỹ

Từ ngàn năm nay, Mẹ vẫn hát ru,
Tiếng hát lặn trong gió rừng, sóng biển.
Đất Nước này qua bao nhiêu trận chiến,
Mấy ngàn năm, bao thế hệ hy sinh.

Tổ quốc – Mẹ hiền, hoàng hôn tới bình minh,
Sóng biển, gió rừng vẫn mang lời của Mẹ
Ru những đứa con, bao đời vẫn thế,
Giấc ngủ ngàn thu trong lòng Mẹ thân thương.

Dải đất này đâu cũng ngát thơm hương,
Trong làn khói - bóng Anh hùng, Liệt sỹ,
Từ Biển Đông tới Trường Sơn hùng vỹ,
Từ Lũng Cú địa đầu đến rừng đước Cà Mau.

Những Liệt sỹ - Anh hùng, dù đang ở nơi đâu,
Trong lòng biển, hay núi cao, khe suối,
Người hy sinh, bao năm, không thêm tuổi,
Mãi trường tồn cùng Đất Nước, lời ru.

Xin cứ êm đềm giấc ngủ ngàn thu,
Xin hãy ngủ ngon trong lời ru của Mẹ.
Mẹ - Tổ Quốc – ngàn đời nay vẫn thế,
Sóng biển, gió rừng man mác lời ru…

Đỗ Quang Việt