Thơ Quang Việt
*
Tí tách, lại tí tách,
Từng giọt, từng giọt rơi.
Tích tắc, lại tích tắc,
Cứ thế, thời gian trôi.
Gió cứ thổi từ biển,
Muôn lớp sóng nhấp nhô.
Sóng đuổi nhau mải miết,
Nối nhau chạy xô bờ.
Nắng tươi, vàng như mật,
Xanh thăm thẳm, trời cao.
Có đôi vầng mây trắng,
Lơ lửng trôi bên nhau.
Thời gian sao nhanh vậy,
Mới đó, đã mấy ngày.
Mới vừa vui hội ngộ,
Giờ đã phải chia tay.
Tí tách, lại tí tách,
Từng giọt cà phê rơi.
Thời gian trôi, trôi mãi,
Nhớ lắm, Nha Trang ơi.
Cứ muốn bên nhau mãi,
Để thời gian ngừng trôi.
Chẳng dừng được tích tắc,
Vẫn phải chia tay thôi.
Lại hẹn lần sau nhé,
Rồi ta lại cùng vui,
Lại cùng nghe tí tách
Từng giọt thời gian rơi.
Nha Trang, 21/9/2015