Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015

Hoa Gạo đỏ

Thơ TQtrung

*

Hà nội mùa này mưa rơi nhiều lắm
Anh muốn đưa em về thăm hoa Gạo tháng ba
Phố vắng ngày xưa mưa rơi nhạt nhòa
dừng chân lại chỉ thấy giọt mưa đọng trên lá cỏ.

Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2015

Bài: Việt Dũng (sưu tầm)

  Mỗi ngày trôi qua, những tán cây ở thủ đô Hà Nội bị chặt, bị đốn hạ lại khiến trái tim bao con người đau xót. Tình cảm gắn bó giữa người và cây cũng giống như sự gắn bó giữa người với người, sống gần sao xa mà không nhớ. Mỗi cây bị hạ là lại khiến người ta nhức nhối khôn nguôi. Mất đi cây, mất đi bóng mát là mất đi những kỉ niệm đẹp, những kí ức về thủ đô Hà Nội. Thế nên, từ ngày câu chuyện chặt cây ở Hà Nội xôn xao cộng đồng, đã có khá nhiều những bài viết, những vần thơ chia sẻ cảm xúc và tình cảm chân thành dành cho cây.

Tiến sĩ Lê Thống Nhất, vị Tiến sĩ có tâm hồn nghệ sĩ vì xót xa trước cảnh đốn hạ cây ở Hà Nội mà đã viết lên những vần thơ đầy cảm xúc thế này:

Hà Nội và cây...

Hà Nội không còn tiếng ve
Không tán cây che hè phố
Hà Nội không mùi hoa sữa
Ban trưa đổ lửa lên đầu

Hà Nội sấu chẳng còn đâu
Ngẩn ngơ nỗi sầu con gái
Hà Nội giỏ xe trống trải
Nơi đâu sót lại phượng hồng

Hà Nội lạnh ngắt đêm đông
Con gió chạy không gì cản
Hà Nội mùa thu sạch lắm
Lá vàng cũng chẳng hề rơi

Bao bài hát hay một thời
"Xào xạc" thành lời khó hiểu
Bao vần thơ vương nhịp điệu
Hương thầm vắng thiếu trên tay

Bao bức tranh vẽ hôm nay
Chẳng còn bóng cây quen thuộc
Con hè chỉ còn hàng cột
Trên đầu dây buộc ngổn ngang

Hà Nội cây non xếp hàng
Đồng phục là vàng tâm đấy
Tiện lợi và hay biết mấy
Khỏi treo biển nói cây gì...

Thời gian rồi cũng trôi đi
Cây non sẽ thành cổ thụ
Đời chắt học theo sách cũ
Chặt cây mọi phố, lại trồng..


 Tiến sĩ tâm sự, "Tối qua sau khi đọc nhiều bài báo nói về chuyện Hà Nội chặt cây, phải nói là mình rất bức xúc. Mình muốn phát biểu gì đó về việc này. Thế là quyết định viết dưới dạng ...thơ. Tứ chủ yếu của bài này là tưởng tượng ra cảnh Hà Nội thiếu vắng cây, dù bây giờ trồng mới... Cây xanh Hà Nội không chỉ là lá phổi của Thủ Đô mà là kỷ niệm không thể nhạt phai của biết bao thế hệ. Điều đó đã đi vào trái tim rất nhiều người và đi vào thi ca nhạc hoạ...
... Nếu chuyện chặt đốn 6700 cây được thực hiện thì chúng ta còn hoài niệm về những hàng cây và chờ vàng tâm lớn lên trong mấy chục năm nữa. Và mình giật mình... mai kia cháu chắt lại chặt nữa thì sao?".

Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

Như một lẽ tự nhiên

Thơ Quang Việt

*
Chẳng biết em quê ở đâu.
Trên chiếc xe đạp cà tàng,
Ngày ngày em đi vào từng con ngõ.
Từ quê lên thành phố,
Em kiếm sống bằng nghề ve chai.

Em là ai,
Tôi không hề biết.
Chỉ tình cờ gặp nhau hôm nay,
Trong tình huống bất ngờ:
Xe máy tôi
Chở theo một túi đồ.
Cái túi ni lông mỏng tang
Không chịu được những lần rung, xóc,
Đã đứt tung quai,
Các món đồ vung vãi rơi.
Tôi lung túng,
“Biết làm thế nào mà chở chúng ?”
Bỗng nghe nhẹ nhàng một giọng nữ bên tai:
“Anh lấy cái bao này mà đựng”.
Ngước mắt nhìn lên,
Thấy em đang đứng,
Ánh mắt thật hiền.
Tôi cám ơn em,
Và vội đỡ cái bao tải dứa.
Cám ơn em lần nữa,
Tôi đưa cho em một chút gọi là...
Nhưng em chối từ,
Và vội lên xe,
Lặng lẽ hòa vào dòng người trên phố.

Về nhà,
Tôi cứ nghĩ mãi về điều đó-
Tấm lòng sẻ chia của cô gái chưa quen.
Cô thật là người có tâm
Khi thấy người dưng gặp chuyện khó khăn,
Đã sẵn lòng vô tư giúp đỡ.
Cô làm việc đó
Như một lẽ tự nhiên.

Ừ đúng!
Không phải cái chi cũng mua được bằng tiền,
Và cái tâm sáng là vô giá.
Không ít kẻ giàu sang,
Tiền bạc nhiều
Nhưng lấy đâu ra một tấm lòng như thế?

Giá trên đời này
Toàn những người như cô gái nhỉ?
Thì xã hội này
Sẽ tươi đẹp biết bao.

19/3/15

Thứ Tư, 18 tháng 3, 2015

MỘT NGÀY TA MƠ. . .

Thơ Việt Dũng

*
Có trăm ngàn kỷ niệm
Cứ tan dần vào đêm
Có mối tình tan vỡ
Sao nhức mãi trong tim…

Thứ Ba, 17 tháng 3, 2015

Nắng đã bừng lên

Thơ Quang Việt
*

Sau chuỗi ngày mưa dầm,
Hôm nay trời bừng nắng.
Dẫu trời chưa biếc xanh,Vẫn bồng bềnh mây trắng.

Hoa Ban nở

Thơ TQtrung
Gặp Hoa Ban giữa lòng Hà nội
*
Gặp Hoa Ban giữa lòng Hà nội
Chợt bồi hồi nhớ núi rừng xa.

Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2015

XUÂN NÀY EM VẪN CÒN SON…

Thơ Việt Dũng
*
Hình như đã sắp hết Đông
Nàng Bân vẫn ngồi đan áo
Đầu hồi có đàn chim sáo
Ríu ran như gọi Xuân về. . .

Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2015

Khói lam chiều


Thơ TQtrung

*
Anh trở lại thành phố
ồn ào, bụi, khói xe
Đêm khuya, trằn trọc nhớ
bản em, ngày anh về.

Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015

«Мой ласковый и нежный зверь»

Nguyentrinh giới thiệu
Zaripha Pashaevna Mgoyan
  Bài hát điệu Waltz trong bộ phim «Мой ласковый и нежный зверь» (Thú hoang hiền dịu êm ái của em) được công chiếu vào năm 1978 dựa theo truyện vừa của nhà văn Nga nổi tiếng Anton Pavlovich Chekhov (1860 -1904) tựa đề là “Драма на охоте “ (Bi kịch buổi đi săn) sáng tác vào năm 1884. Đạo diễn bộ phim là Эмиль Лотяну ( Emil Loteanu; 1936); người sáng tác bản nhạc trong phim là nhạc sĩ người Ucraina Евгений Дога (Eugen Doga , 1937), phổ theo lời thơ của nhà thơ Xô viết và Nga Серге́й Алиха́нов (Sergei Alihanov , 1947). 
Nữ ca sĩ chuyên nhạc Pop Зари́фа Паша́евна Мгоя́н (Zaripha Pashaevna Mgoyan), tên thường gọi là Zara sinh năm 1983 tại Leningrad trình bày bài hát điệu Waltz này.  Mình thấy có gì đó lâng lâng và cảm động, bởi điệu Waltz vốn là một điệu nhảy lãng mạn mơ mộng (nhịp 3/4) thường dành cho đôi lứa,  mà ở đây mình lại cảm nhận là một nỗi niềm tâm sự thầm kín, bâng khuâng, tiếc nuối, đau đớn...cũng có thể nhiều người lại nghĩ khác, nhưng mình thích nói lên ý nghĩ thật của mình...

Я с тобой, пусть мы врозь,
Пусть те дни ветер унес
Как листву желтых берез.
Я наяву прошлым живу
Ты мой единственный нежный.

Ты со мной лишь во сне,
Мы вдвоем наедине.
Я зову, ты нужен мне.
Вновь наяву прошлым живу.
Ты мой единственный нежный.

Ты и я нас разделить нельзя,

Без тебя нет для меня ни дня
Пусть любовь далека и близка как весна,
Но навсегда в нашу жизнь я влюблена

Мы с тобой в блеске свеч,
Нас любовь смогла сберечь.
Я живу для новых встреч с тобой.
Я наяву счастьем живу.
Ты мой единственный нежный.

Ты и я нас разделить нельзя
Без тебя нет для меня ни дня.
Пусть любовь далека и близка как весна,
Но навсегда в нашу жизнь я влюблена.
Ты мой единственный нежный...

Thú hoang hiền dịu êm ái của em

(Nguyentrinh dịch)

Em vẫn bên anh, cho dù mình xa cách,
Cứ để gió cuốn trôi đi những tháng ngày
Tựa như chiếc lá bạch dương vàng úa
Em đang sống với những gì đã qua
Anh, người hiền dịu duy nhất của em.

Anh bên em dẫu chỉ trong mơ,
Hai chúng mình đã hòa làm một.
Em gọi anh, em cần có anh.
Rồi em lại sống với những gì trong quá khứ.
Anh, người hiền dịu duy nhất của em.

Em và anh không thể nào ngăn cách
Không có anh, mọi ngày đều vô nghĩa với em
Cứ để tình yêu xa và gần như xuân đến
Nhưng mãi mãi trong đời , em vẫn yêu anh

Anh cùng em bên ngọn nến lung linh,
Tình yêu đã có thể gìn giữ chúng mình.
Em sống vì những lần gặp gỡ mới với anh.
Lúc này đây em đang sống hạnh phúc.
Anh, người hiền dịu duy nhất của em.

Em vẫn bên anh, cho dù mình xa cách,
Cứ để gió cuốn trôi đi những tháng ngày
Tựa như chiếc lá bạch dương vàng úa
Em đang sống với những gì đã qua
Anh, người hiền dịu duy nhất của em.

Cùng nghe bản nhạc này nhé

Thứ Tư, 11 tháng 3, 2015

Gửi Quán thơ


Thơ Quang Việt
*
H
ết Tết rồi, Quán vẫn chửa đông,
Vắng vậy, Admin có buồn không?
Biết bao công sức xây dựng quán,
Say đắm, đam mê, một cõi lòng.

Thứ Ba, 10 tháng 3, 2015

Tờ lịch cuối

Thơ Lê Hà 
– Bài thơ đã được đăng trên báo Văn nghệ số 6 (7/2/2015) (Quán Thơ BT chân thành cám ơn chị Hà đã gửi đăng lại trên QTBT)

*
Bóc nốt tờ lịch cuối 
Thế là hết một năm...

 Giấc mơ còn như thác 
Neo nơi lòng bâng khuâng 
Tháng Chạp lắm mưa dầm