Thơ Hoàng Trúc
Ta ngược về phía ấy tuổi thơ
Về ngôi nhà xưa của thời con trẻ
Về góc phố nơi trưa hè ru nhẹ
Tiếng ve ngân trong vòm lá du dương
Cơn mưa về làn gió mát nhẹ vương
Lũ trẻ trần truồng tắm mưa phố vắng
Giọt mưa đọng bên những hàng phượng thắm
Gợi nhớ sân trường kỷ niệm mùa thi
Trở về nơi mùa đông đã qua đi
Gió lạnh lùa hai bàn tay buốt cóng
Leng keng tàu về đường khuya vắng bóng
Tiếng rao đêm nghe thổn thức xao lòng
Cây trơ cành trút lá giữa chiều đông
Gầy guộc nhớ xanh mát trời mùa hạ
Nắng trải vàng trên những con đường lạ
Tiếng chổi tre quét rác vọng về
Về lại những ngày trốn học ven đê
Với con diều mang theo bao điều ước
Những ngôi nhà ánh đèn vàng thao thức
Tiếng đàn ai thánh thót vang xa
Tuổi thơ ơi hoa gạo đỏ Tháng Ba
Loa kèn tháng Tư, sen hồng mùa hạ
Hoa sữa chiều thu, cốm non xanh màu lá
Khao khát một đời thương nhớ tuổi thơ ơi....
Diễn đàn Thơ, Nhạc và các hình thức nghệ thuật khác của các bạn nguyên là học sinh
Trường Văn hóa Quân đội Nguyễn Văn Trỗi và bạn bè
Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014
4 nhận xét:
" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Đọc bài thơ thấy lại cảnh thanh bình tuổi thơ xa xưa tại Hà Nội chứ không nơi nào khác. Nếu tác giả không mào đầu bằng câu "Ta ngược về phía ấy tuổi thơ" thì người đọc vẫn hiểu là cái tuổi thơ ấy "ngày xưa" chứ chẳng phải bây giờ! Cái tuổi thơ của con cháu mình bây giờ khác lắm. hiện đại lắm nhưng mình vẫn thấy đáng tiếc cho chúng không được hưởng cái "tuổi thơ ngày xưa" của chúng mính!
Trả lờiXóaHoa đỏ tuổi thơ
Trả lờiXóaCó một ngày anh gọi tên kí ức
Con đường xưa
ngày hai buổi đi về
Hoa đỏ rụng đầy vào lối nhỏ ven đê
Hoa gạo thắm
một góc trời Hà nội
Hoa cứ rơi,
bàn chân anh bước vội
qua tuổi thơ bằng những kỉ niệm êm đềm
phố yên lặng
chầm chậm vào đêm
Cây vẫn thế như muôn đời vẫn thế
lặng lẽ vươn mình, kiêu hãnh, suy tư,
kiên cường giữa bão giông
trưa nắng, đêm mưa
Ôi màu đỏ cháy hết một thời tuổi trẻ.
Tự lúc nào
đậm đặc ký ức anh đến thế
Tự lúc nào
Hoa đỏ ngày xưa còn vương vấn trái tim anh
Bông trắng vẫn còn bay
vào từng bước quân hành
và thao thức cùng anh những đêm dài không ngủ
niềm tin sống vẫn hoài ấp ủ
giúp anh vượt qua biên giới hận thù.
những tháng ngày này
mòn mỏi những suy tư
tháng bảy về có những màu hoa thắm
chỉ trong anh
còn tình yêu sâu đậm
với mùa hoa ân tình
từ phía cuối trời xa
Tuổi thơ ơi, hỡi tuổi thơ,
Trả lờiXóaMột đi, đi mãi, bây gờ ở đâu?
Đã hai thứ tóc trên đầu,
"Thơ" thì vẫn có, "tuổi" cao mất rồi.
Dù yêu lắm, tuổi thơ ơi,
Chẳng ai có thể suốt đời tuổi thơ.
Trở về nơi mùa đông đã qua đi
Trả lờiXóaGió lạnh lùa hai bàn tay buốt cóng
Leng keng tàu về đường khuya vắng bóng
Tiếng rao đêm nghe thổn thức xao lòng
Cây trơ cành trút lá giữa chiều đông
Gầy guộc nhớ xanh mát trời mùa hạ
Nắng trải vàng trên những con đường lạ
Tiếng chổi tre quét rác vọng về
Cám ơn bạn H. Tr đã cho tôi "một chiếc vé trở về TUỔI THƠ.