Thơ Hoàng Trúc
"Em đứng đó bên khung cửa nhỏ,
Mắt xa vời đợi mãi cánh buồm ai.."
Có một chiều
Tàu anh rời bến để ra khơi
Lúc hoàng hôn đỏ rực chân trời
Giữa xao xác
Tiếng những đàn chim biển
Em lặng dõi theo
Hướng con tàu thẳng tiến
Rồi nhỏ dần
Giữa sóng gió trùng khơi
Thầm kêu lên anh ơi
Và nỗi nhớ
Dâng đầy theo sóng biếc
Chắp tay em thầm ước
Anh thân yêu trọn vẹn trở về
Nước mắt chảy dài
Ướt đẫm bao khuya
Vầng trăng nhớ
Đã bao lần tròn khuyết
Tàu anh vẫn bặt tăm biền biệt
Anh chắc miệt mài
Chinh phục bến bờ xa
Đã mấy mùa bão gió tràn qua
Bờ em đã ngả nghiêng
Chao đảo
Cửa sổ mình
Vẫn sáng cây đèn bão
Vẫn chong chong
Át bóng tối ngàn trùng
Em vẫn tin
Anh có biết không
Tàu anh sẽ tới ngày cập bến
Bởi anh đã quyết đi quyết đến
Bởi em chờ
Xây bến đỗ tàu anh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment