(Để tưởng nhớ Liệt sỹ Nguyễn Văn Ngọc (Ngọc “tốt” k4- k5)
Nhắc trận địa thành Vinh
Tôi bùi ngùi hoài tưởng
Ôi, chiến trường khốc liệt
Sau một ngày hủy diệt
Cả trận pháo hy sinh
Bạn tôi trong số đó
Đời lính còn rất trẻ
Tuổi mới quá trăng tròn
Chưa biết mùi cuộc sống
Chưa hiểu mối tình đầu
Thật buồn cho dĩ vãng
Thật sầu cho số phận
Ký ức buông quá khứ
Tôi chợt hồi nhớ lại
Liệt sĩ Nguyễn văn Ngọc
Bạn của tôi thuở nhỏ
Tên thân quen Ngọc “tốt”
Học khóa năm trường Trỗi
Tăng ca từ khóa bốn
Tôi và bạn thân quen
Ngày xưa, thời thơ ấu
Học với nhau cùng lớp
Buồn vui cùng chia sẻ
Sớm chiều vang tiếng hát
Ghi ta đệm phập phù
Sáo trúc thổi ngân nga
Cuộc đời, sao yêu thế
Gương mặt bạn đáng yêu
Đẹp trai xếp hàng đầu
Dáng đi như phái nữ
Bạn bè thường quen gọi
Lạch bạch tựa vịt bầu
Bạn cười, răng trắng bóng
Tôi nhớ mãi, không quên
Vừa tốt nghiệp phổ thông
Mới rời ghế nhà trường
Tâm hồn thơ trong trắng
Đậm nét tuổi học trò
Bạn tình nguyện lên đường
Gia nhập quân lính pháo
Lá đơn viết bằng máu
Nét chữ đẹp hồn bay
Ôi, tinh thần bất tận
Bạn vô tư, thoải mái
Như chim trời, gió biển
Chẳng tính chuyện tương lai
Vì tình yêu đất nước
Vì truyền thống gia đình
Bạn quyết theo chí hướng
Đành gác việc học hành
Hẹn khi nào thống nhất
Bạn quay về học lại
Rồi từ đó, bạn đi
Dấn thân vào binh nghiệp
Rời yêu hoa cầm súng
Rời màu tím yêu xanh
Rời quê hương ra trận
Cuộc đời chuyển sang trang
Sớm chiều vui bên pháo
Pháo cũng vui bên bạn
Đồng đội bên đồng đội
Oanh liệt, lính một thời
Vậy mà đã nhiều năm
Nhiều mùa xuân hoa nở
Nhiều mùa thu lá rụng
Nhiều mùa đông phủ giá
Nhiều mùa hạ học đường
Không gian chia cách bạn
Thời gian vô âm tín
Mỗi đứa mỗi phương trời
Tôi và bạn không gặp
Rồi ngỡ ngàng tôi biết
Bạn anh dũng hy sinh
Vào buổi sáng mùa thu
Ngay bên mâm pháo cũ
Bên đường lộ vô danh
Trận địa bắc thành Vinh
Kể từ đó đến nay
Bạn ra đi mãi mãi
Chẳng bao giờ gặp lại
Hôm nay về trận địa
Vào buổi sáng mùa thu
Nắng ngập tràn lối nhỏ
Ngát mùi hoa sim nở
Tôi cảm thấy bùi ngùi
Nhìn màu tím hoa sim
Nhớ bạn, tôi xin thắp
Ba nén hương vái bạn
Cầu vong hồn siêu thoát
Về nơi cõi thiên đường
Hànội 4/2014
Chiến tranh lùi xa lắm rồi mà lính vẫn thấy như mới hôm qua. Chúng tôi đã già cả rồi còn anh trẻ mãi cùng năm tháng. Dù thế nào Đất Nước vẫn nhớ anh! Nhân Dân vẫn nhớ anh! Đồi sim luôn trĩu quả, Cỏ cây tươi xanh lá, Chim ríu rít quanh anh!
Trả lờiXóa