Thơ TQtrung
*
Từ ngày xa sông hồ về phốAnh thường mơ về những đóa hoa đời
Hương dịu tỏa, âm thầm mà lắng đọng
hơn rực rỡ sắc mầu, mưa nắng chơi vơi!
Có một ngày, giữa bề bộn cuộc đời
Lòng tĩnh tại, nghe mưa rơi phố vắng
Chợt găp ai! bông hoa đời thầm lặng
nâng hồn thơ anh bay tới chốn Thiên thai.
Em hãy thế! em ơi hãy cứ mãi
là hoa âm thầm, dịu ngọt giữa đời trôi!.....
1. Nếu là mình, mình, sẽ bỏ từ "hãy" ở câu gần cuối, nghe thuận hơn:
Trả lờiXóa"Em hãy thế ! Em ơi, cứ mãi
là hoa âm thầm, dịu ngọt giữa đời trôi!....."
2. Nghịch đôi vần với QT:
"Em hãy thế ! Em ơi, cứ mãi
là hoa âm thầm, dịu ngọt giữa đời trôi!....."
"Để lòng anh thổn thức mãi không thôi,
Mỗi khi nhớ Bông hoa đời thầm lặng.
Bất kể là ngày đó mưa hay nắng,
Thì Bông hoa kia vẫn lặng lẽ tỏa hương,
Để lòng ai cứ lặng lẽ vấn vương,
Ở chốn Thiên thai, hồn thơ lai láng.
Cám ơn em!
Giữa bộn bề cay đắng,
Thật ngọt ngào, em thầm lặng trao hương.
Cám ơn QV. Ối giời, lên ĐB về thơ hay hơn hẳn :))
XóaNghịch ngợm cho vui mà, QT.Hì hì...:))
Trả lờiXóaLà tôi nói phần hai ấy chứ:
Trả lờiXóaCám ơn ai! giữa bộn bề cay đắng
Thật ngọt ngào, em thầm lặng trao hương.
Đọc câu đó rồi, em nào cũng 'hăm hở' trao hương, chứ hết cả 'thầm lặng' nữa rùi, hehe.
Gía mà có nhiều câu như vậy!!! nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Các anh cứ trao hương cho nhau mãi, để dành cho các em với chứ!
Trả lờiXóaCác em đâu mà im tiếng thế
Hay cũng im lìm lặng lẽ giống hoa kia?