Thơ TQtrung
*Gió nhẹ vờn bay, hoa tím lay
bên thềm giọt nắng rắc vơi đầy
Mong manh hoa tím, da diết thế
để nhớ, để thương, để ai say.
Anh thấy hồn thơ vương đâu đây
ngoài hiên nhè nhẹ một dấu giầy
Bước em trong nắng, em trong nắng
màu tím yêu kiều gài tóc mây!
Sắc tím nói gì với chiều nay
mà em gái ấy lại ngất ngây
Yêu hoa nên thế, hồn bay bổng
Thành họa, thành thơ, thành gió bay......
Em đi, anh nhìn theo, ngất ngây,
Trả lờiXóaLàm sao giữ mãi dấu giầy này?
Để khi nào nhớ, ra đây ngắm.
Chẳng biết mình đang tỉnh hay say?
Bạn Quán ta đâu hết cả rồi?
Sao mà lặng tiếng lại im hơi?
Hay hồn bay bổng còn chưa đậu,
Nên chẳng thể còm, chỉ đọc thôi?
Hay giờ nhiều quá, những thú vui,
Nên phải chia mỗi mảnh một nơi?
Hay vì vướng bận bao công việc,
Chỉ đủ thời gian đọc chay thôi?
Đùa thôi, chỉ đọc cũng tốt rồi,
Xin đừng giận nhé, ới ai ơi.
Nếu còn có chút tình với Quán,
Thỉnh thoảng còm đi, chớ kiệm lời.
Quán mình vẫn thế, là sân chơi
Trả lờiXóaLà nơi tâm sự cùng Trăng Gió
Là niềm hy vọng trong giông tố
Là nụ cười duyên trong nắng mai
Sắc tím mơ màng trong nắng phai
Gót sen nhè nhẹ vương theo gió
Đông về se lạnh từng hơi thở
Vào Quán thơ tìm chút hương say...
Quán ta là chỗ để chơi
Trả lờiXóaTuổi già thong thả với đời thơ văn
lúc bầu rượu lúc túi trăng
Ngẩng đầu với gió, gọi Hằng bằng em
Sân chơi trước lạ sau quen
chút tình thi hứng ta đem giãi bày
Sá gì ai nói gió mây
ai thương ai ai gét ai bày trò gen
Quán ta cứ việc bay lên
tặng đời mộc mạc những miền thi ca
Ta vui với tuổi sắp già
sống vui sống khỏe ấy là cõi tiên.
Quán mình còn có các em
XóaVà còn khối bạn tuổi Teen nữa mà,
Đâu chỉ có lũ "sắp già",
Mà "cao tuổi" đấy, để "già" - còn lâu.
Cứ chăm vào quán gặp nhau,
Thì cuộc sống mãi muôn màu trẻ trung.
Có phải không, pác QT?