Thứ Tư, 8 tháng 4, 2015

Tâm hồn pha lê

Thơ Quang Việt

Em sinh ra,
Mắc bệnh xương thủy tinh,
Nhưng em có
Tâm hồn pha lê trong sáng.

Người nhỏ thôi,
Em không đẹp dáng,
Nhưng với cuộc đời,
Lấp lánh một tấm gương.

Tên em là Thu Thương,(*)
Nhưng em không chỉ nhận tình thương,
Mà biết chia sẻ tình thương cho tất cả.
Thật kính nể một tấm lòng ,
Và cả nhân cách nữa
Của một con người,
Suốt đời chẳng thể đứng,
Chẳng thể đi,
Chỉ có thể nghĩ suy,
Nhưng đã làm nên một điều vĩ đại.

Nghe chuyện em rồi,
Tôi cứ suy nghĩ mãi,
Và thấy mình
Thật bé nhỏ trước em.

Sống ở trên đời
Ai cũng có một trái tim.
Sao lại lắm người
Vì bản thân mình
Sẵn sàng
Giẫm đạp lên đồng loại?

Còn những người như em
Lại đầy lòng nhân ái,
Quên nỗi bất hạnh của riêng mình,
Cưu mang bao số phận không may.
Trái ngược hoàn toàn
Với lũ “chặt cây”,
“Lấp sông Đồng Nai”,
“Xây tháp truyền hình cao nhất”…

Các cụ bảo “ông Trời có mắt”,
Cứ gieo “nhân” đi,
Gặt “quả” – sẽ có ngày.

6/4/2015

· Nguyễn Thu Thương – Phú xuyên Hà Nội – bị bệnh xương thủy tinh, người nhỏ bé, suốt đời chỉ có thể năm, đã lập ra Trung tâm đào tạo nghề “Thương Thương”, và công ty “Thương Thương”, cưu mang nhiều người khuyết tật. Sản phẩm tranh hoa giấy cuốn của các bạn khuyết tật rất đẹp.(Thuongthuong.net)

2 nhận xét:

  1. Bài thơ cảm động quá. Vẫn còn rất nhiều số phận trôi nổi, bất hạnh, éo le, nhưng họ đã vươn mình đứng dậy vững vàng trong cuộc sống, gieo hạt giống nhân ái cho đời ...
    NT xin họa vài câu:

    Em chỉ nằm yên,
    Theo cùng năm tháng
    Em đau - thương lắm
    Căn bệnh thủy tinh

    Dũng cảm vươn lên
    Hồn nhiên, nhân ái
    Em - người con gái
    Rạng rỡ niềm tin

    Trả lờiXóa
  2. NT thân. Cám ơn bạn đã đồng cảm và sẻ chia bằng những vần thơ thốt lên từ đáy lòng. Thực sự mình đã không cầm nổi nước mắt khi xem phóng sự về cô bé Thu Thương ấy. Xúc động vô cùng khi nhìn cô phải nằm đê kiểm tra sản phầm của một em khuyết tật khác. Mọi việc cô đều làm trong tư thế nằm. Trong khi đó thì bao người tưởng là đang đứng đấy, nhưng thực sự là họ đang quì, đang lết đi bằng đầu gối. Đáng nể hơn nữa là không những tự mình đứng vững trong cuộc đời này, Thương còn cưu mang được bao nhiêu số phận không may khác. Thật đáng nể phải không? Đúng là so với nhân cách ấy, ý chí ấy, nghị lực ấy, tài năng ấy, mình tự cảm thấy nhỏ bé. Mình học được ở tấm gương ấy nhiều lắm.
    Một lần nữa cám ơn sự sẻ chia của NT. Viết nhiều nữa để chi ACE được thưởng thức nhé.

    Trả lờiXóa

" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment