Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

Cánh võng xanh - hay tiếng lòng của Lê Hà

  Quán thơ vừa nhận được vài tác phẩm thơ của bạn Lê Tam Hà, (bút danh LÊ HÀ. Tam Hà nguyên là một giáo viên Văn,  hiện đang sống và làm việc tại Hà nội, xuất thân từ một gia đình có truyền thống Văn  hóa Nghệ thuật, là giáo viên văn nhưng chị yêu thơ, làm thơ và tham gia nhiều câu lạc bộ thơ ca tại Hà nội. Tam Hà đã xuất bản tập thơ Cánh võng xanh ( Nhà XB văn học 2008 )
   Tác phẩm thơ của Lê Hà rất gần gũi với người lính. Bản thân chị, cũng như nhiều phụ nữ Việt nam khác, đều có những người thân yêu lên đường ra tiền tuyến và nhiều người trong số họ mãi đi không trở lại. Sự mất mát để lại trong tâm hồn những người yêu nhau những vết cắt đau đớn, thơ Tam Hà dường như là một trong những nỗi niềm của người ở lại với những chiến binh đã trở thành bất tử. Quán thơ xin giới thiệu với bạn đọc một trong những tác phẩm hay của chị, bài thơ "Cánh võng xanh"

*
CÁNH VÕNG XANH

Anh để lại chiếc võng màu xanh
Mỗi trưa hè đung đưa gió gọi
Rừng Trường Sơn rộng dài…. em đợi
Cánh võng hai đầu, nút sẹo nhớ thương.

Đường hành quân võng mắc chông chênh
Mồ hôi thấm mơ cánh cò mẹ hát
Đất thì xót…mùa xuân anh đi vắng
Nơi ngã ba bom giặc xóa cổ thành


Anh đi xa đã mấy mươi năm
Trong em vẫn một hình cánh võng
Bên tĩnh lặng, bên chiều nhạt nắng
Nhìn võng chao, nỗi nhớ mắc hai đầu.

Người vô tình võng đỡ lưng giấc ngủ
Thương lỡ một thời…mình mắc võng trong nhau.

2 nhận xét:

  1. Thương mối tình
    Chung thủy trước sau,
    Mấy chục năm ròng,
    Qua một thời con gái.
    Cánh võng cứ đu đưa,
    Nỗi đau còn mãi,
    Nút thắt rồi,
    Có nỡ cởi ra đâu.

    Trả lờiXóa
  2. Xưa cánh võng nghe ru hời mẹ hát
    khúc dân ca nuôi ta lớn thành người
    Khi đất nước còn triền miên lửa đỏ
    Cánh võng Trường sơn vẫn hát khúc ..à ơi!

    Ngày hành quân qua lửa đạn ngút trời
    Lính Thăng long vẫn nhớ về Hà nội
    Cánh võng đung đưa giữa rừng mưa xối
    nỗi nhớ về, lặng lẽ khúc ca dao

    Nhớ về em, nỗi nhớ dâng trào
    nỗi nhớ mầu xanh như mầu ta hy vọng
    rồi một ngày, mầu xanh cách võng
    khép hai đầu, đồng đội khóc, đưa nhau.

    Người không về nữa đâu
    cánh võng xanh vẫn ru hoài đời lính
    dưới nấm mộ hoang
    giữa một miền vô định
    mà vẫn hát mãi bài ca cánh võng- tựa lời ru.

    Trả lờiXóa

" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment