Thơ TQtrung
*
Cau trầu từ thuở nên duyênQuê mình, đôi lứa nối liền cánh bay
Ngàn năm cổ tích đất này
Nhân văn vào cả trầu cay, vôi nồng.
Từ ngày Từ Thức lông bông
ngẩn ngơ đi kiếm bóng hồng cõi tiên
quê mình trai gái điên điên
Đàn tình gảy tít, khắp miền gần xa
Tình ơi!!! trong cõi người ta
Nợ duyên, duyên nợ, khéo là đa mang
ông Tơ ấy, khéo phũ phàng
duyên anh, duyên nàng cách một cọng rơm
mà như biển cả xanh rờn
bên chồng, mưa ướt hết trơn mắt nàng,
Thương ai, trống vắng chiều hoang
Cung đàn ai oán, bẽ bàng .....người ơi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment