Tạ Chiến K3
Hồi học ở Trường Đại học kỹ thuật Quân sự đầu những năm 70, tôi có chân trong Ban chấp hành chi đoàn, phụ trách tuyên huấn. Lớp tôi có Vũ Tân, quê ở tỉnh Nam Hà. Anh dáng người cao chắc, ăn to nói lớn .
Anh nổi tiếng ở lớp vì có lần anh ăn hết 30 chục que kem, ở Cửa hàng thuỷ tạ thị xã Vĩnh yên, trong một lần thách đố .
Tôi nhớ vào buổi tối, đến giờ tự học. anh đến đưa tôi một tờ giấy xé từ cuốn vở và nói:
- Tao có bài thơ, mày xem được thì cho đăng báo tường, không thì xé bỏ đi
Vì sáng mai kiểm tra bài nên tôi không kịp đọc, cất luôn bài thơ đó vào cuốn sổ tay ghi chép. Mỹ tăng cường ném bom, cả trường dời doanh trại sơ tán và không có dịp tổ chức báo tường như trước . Rồi, chúng tôi tốt nghiệp về khắp các chiến trường, đơn vị. Tôi không có dịp nào gặp lại Vũ Tân nữa. Cách đây mấy năm có nghe anh công tác ở một nhà máy quốc phòng, nhưng anh đã chết vì bạo bệnh. Chủ nhật vừa rồi, soạn lại sổ sách cũ để vứt bớt, tình cờ thấy bài thơ của Vũ Tân thuở trước .
Tôi vội giở ra xem .
Trời đất ơ , một bài thơ tình, đầu đề là MƯA ! Có 4 khổ .
Lạ lùng, thơ viết rất mộc mạc, chân thực, câu chuyện giống hệt đêm mưa Hà nội, tôi đi chơi với bạn gái ở Vườn hoa Bách Thảo trong những năm rung động đầu đời .
Xúc động và cám ơn Vũ Tân rất nhiều, đã làm tôi nhớ lại tình yêu của một thời trai trẻ, dù Vũ Tân và người bạn gái của tôi đã ra đi mãi
Xin giới thiệu Bài thơ tình bị bỏ quên này .
MƯA
Tối nay đang dạo chơi
Thì mưa đâu ập xuống
E nhìn anh luống cuống :
- Biết làm sao bây giờ
Khi hai đứa mình mà trong tay chỉ một mảnh áo mưa ?
Trời vẫn mưa và mưa
Không chần chừ được nữa
Anh mở mảnh áo mưa
Rồi trùm lên hai đứa .
Xích lại gần chút nữa
Anh kéo em vào lòng
Ôi ! Một mảnh áo mưa
Nhưng mà sao rất rộng
Hàng cây vẫn rung động
Lá vẫn reo xạc xào
Anh vẫn thầm ước ao :
Mưa cứ rơi -Đừng tạnh ... !
Vĩnh yên - đêm mưa
Bài thơ tình rất hay, rất mộc mạc chân thật nhưng nặng chất thơ của cái thời trong sáng ấy. Xin đừng bỏ quên những bài thơ như vậy!
Trả lờiXóaTấm áo mưa của lính,
Trả lờiXóaQuấn thật chặt, tình yêu.
Đâu cần phải nói nhiều,
Nhìn mắt nhau là thấy.
Và sau cơn mưa ấy,
Vườn tình nở bung hoa,
Trái tim rộn tiếng ca,
Bầu trời càng lồng lộng,
Cuộc đời càng đáng sống.
Cám ơn mưa, mưa ơi!
Bài thơ thật hay. Trong hoàn cảnh đó ai chả mong mưa kéo dài? Mà có khi tạnh rồi vẫn chẳng muốn bỏ áo mưa ra đâu nhỉ?
hay
Trả lờiXóa