Thứ Năm, 3 tháng 7, 2014

Cơn mưa bất chợt

Thơ Ngô Hạnh

Lời tâm sự:  Trời tháng này mưa nhiều quá, ướt át kể cũng phiền. Trong cái phiền ấy đôi khi gặp khoảnh khắc vui vui và nó đây.
chuyện vừa mới xảy ra vội vã đưa vào dù khấp khểnh vần thơ:


Trời bỗng tối đen báo trước có cuồng phong
Ai vội nép mình trú chân bên quán nhỏ
Quán chiều vắng tanh như không người ở
Nếp tranh nghèo xiêu vẹo chiếc bàn tre.

Gió rít trên không mỗi lúc một to
Mưa lác đác rồi trở nên xối xả
Người trong mưa càng nhanh chân vội vã
Gió giông về xua oi ả đi đâu ?

Hai kẻ trú mưa lặng lẽ nhìn nhau
Chưa dám thân quen nhưng không xa lạ
Cùng đi một đường cùng về một ngả,
Cùng tránh gió mưa cùng sợ phút đơn côi

Ghế quán tre đây hai đứa cùng ngồi
Cùng chia sẻ bâng quơ mưa với gió
Chuyện gần xa chuyện này chuyện nọ
Thiếu chủ đề nhưng chẳng nỡ huyên thuyên

Cũng tự nhiên không ai muốn bị phiền
Bởi thêm khách người thứ ba đến quán
Trời vẫn mưa mưa tưởng như vô hạn
Người dần dần rồi như đã làm quen

Chuyện nọ chuyện kia trôi mãi triền miên
Chẳng ai để tâm đến mưa với gió
Không để số phone không hỏi người đâu đó
Nhưng lại thầm mong đừng tạnh nhé mưa ơi...!

Ngớt giọt mưa rơi ắt trong sáng bầu trời
Làm hai đứa cắt ngang lời thủ thỉ
Lúc đã lên xe trên con đường tạnh tẽ
Mới nhận ra rằng lưu luyến quá mưa ơi!

7/2014


5 nhận xét:

  1. Ước hôm nào, hai đứa...lại...mưa rơi.

    Trả lờiXóa
  2. Hihi. Bài thơ này hay lắm chú NH ạ. Ước mơ của chú QV thì mộc mạc!

    Trả lờiXóa
  3. “Trời bỗng tối đen báo trước có cuồng phong
    Ai vội nép mình trú chân bên quán nhỏ
    Quán chiều vắng tanh như không người ở
    Nếp tranh nghèo xiêu vẹo chiếc bàn tre.”
    NT thích chữ “ai” ở đây, tác giả thật ý nhị, và cũng lãng mạn nữa...hình như “cơm mưa bất chợt” đã đem lại cho tác giả một cảm xúc khó tả, một sự vô tình lặng lẽ bắt gặp ánh mắt “ Chưa dám thân quen nhưng không xa lạ”, những câu chuyện “triền miên”, “bâng quơ”, “thiếu chủ đề” nhưng lại thành kỷ niệm khó quên...
    Vâng, đọc bài thơ này, NT cảm nhận tác giả cũng có tâm hồn nhạy cảm như anh QV và các tác giả khác trong quán thơ...
    “Chuyện nọ chuyện kia trôi mãi triền miên
    Chẳng ai để tâm đến mưa với gió
    Không để số phone không hỏi người đâu đó
    Nhưng lại thầm mong đừng tạnh nhé mưa ơi...!”
    Lời thơ thật trẻ trung, và ngây thơ nữa, hình như cả hai nhân vật “Ai” đều rất ít, hoặc không có kinh nghiệm trong “lĩnh vực” tình cảm , để rồi khi:
    “Ngớt giọt mưa rơi ắt trong sáng bầu trời
    Làm hai đứa cắt ngang lời thủ thỉ
    Lúc đã lên xe trên con đường tạnh tẽ
    Mới nhận ra rằng lưu luyến quá mưa ơi!”
    Vâng, lúc này chỉ còn lại “lưu luyến’ thôi, “Ai” và “Ai” mỗi người một ngả rồi, chỉ còn lại một nỗi niềm, một ký ức xao xuyến về Mưa!
    Cám ơn tác giả !

    Trả lờiXóa
  4. Cảm ơn QV, Nguyên Trinh và cháu Viên Thạch nhé! Cảm xúc về một câu chuyện chỉ xảy ra trong cơn mưa bất chợt. Không ngờ được NT phân tích hấp dẫn đến thế, đúng là bài thơ văn nào đến với thấy cô dạy văn phân tích đều hay hẳn lên ý nghĩa hẳn lên.....Nếu là đôi trẻ thì sao mà ngốc thế, thiếu "kinh nghiệm" thế! như NT phân tích. Nhưng, biết tác giả đầu sáu đít chơi vơi rồi thì chắc sẽ thông cảm cho cái "tình" nghiêm túc dừng ở đây thôi cho phải phép chứ nhỉ! QV thích mưa rơi phải ra đường nhiều vào, lại đi bộ hay xe đạp xe máy ấy để còn đi chung ô hay áo mưa nữa kia.

    Trả lờiXóa
  5. Bài thơ được NT cảm thụ càng thấy hay hơn nữa. Chú NH có nhiều người hâm mộ lắm rồi đấy!

    Trả lờiXóa

" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment