Bạn Trần Văn Lưu k4 vừa có chuyến viếng thăm Di tích lịch sử Côn Đảo, cảm xúc với mảnh đất thiêng liêng đã từng giam giữ và đày ải các tiền bối cách mạng, biết bao thế hệ những liệt sỹ Cách mạng đã nằm lại mảnh đất này, Văn Lưu xin gửi đến các bạn chùm thơ, ảnh ghi lại kỉ niệm chuyến đi.
Côn đảo long lanh ngàn tia nắng
Núi rừng rực rỡ ánh bình minh
Biển xanh nhộn nhịp thuyền đánh cá
Khởi đầu ngày mới giữa đảo xa
Nghĩa trang nở rộ, ngàn hoa tím
Hàng dương xanh thắm, cỏ may vàng
Lửa hương nghi ngút, mờ trong khói
Cầu vong yên nghỉ, giữa nơi đây
Ngỡ ngàng, Đảo “Ngục” đổi màu tang
Trở thành, Đảo “Ngọc” xanh trên nước
Long lanh, viên Ngọc giữa trùng dương
Đảo thiêng liêng, ấm từng viên đất
Xanh cỏ non, vươn tận chân trời
Lòng tri ân, của người đang sống
Luôn chân tình, đầy ắp không vơi
Xanh cỏ non, vươn tận chân trời
Lòng tri ân, của người đang sống
Luôn chân tình, đầy ắp không vơi
Đọ bài thơ của LL thấy được hình ảnh lung linh nhiều màu sắc sinh động và âm thanh cuộc sống của hòn đảo đẹp. Cũng cảm nhận được sự đổi thay từ "đảo ngục" thành "đảo ngọc" của Côn đảo. Và cảm nhận được cả dự đoán tương lai và trách nhiệm công dân của tác giả ở khổ thơ cuối nữa. Rất chính trị.
Trả lờiXóaChỉ có một chi tiết đề nghị TG nghiên cứu: Ở khổ thơ gần cuối, khi nói về sự giao hòa âm dương, sự giao lưu giữa đời thực với thế giới tâm ling, tính từ "đỏ ngầu" có lẽ chưa hợp lắm?