Thơ Ngô Hạnh
Ai ơi sao nỡ hững hờ
Dõi theo hướng đó như chờ ai kia?
Chiều xuân trắng bụi làn mưa
Chẳng xa nhưng lại nhạt nhòa bóng ai!
Ngó sang đây, một chút thôi
Cái người cách dậu mùng tơi ấy mà
Ngày thường ta thật là ta
Sang xuân như đã em là của ai ?
Sợ sao cái chuyện đã rồi
Trầu cau quến mất em tôi khi nào
Ngày thường anh ước anh ao
Ngày xuân em nỡ.... mà sao hững hờ!
8/3/2014
“Ai ơi sao nỡ hững hờ
Trả lờiXóaDõi theo hướng đó như chờ ai kia?
Chiều xuân trắng bụi làn mưa
Chẳng xa nhưng lại nhạt nhòa bóng ai!”
Bất giác, NT liên tưởng tới bài hát “Cô láng giềng” vô cùng quen thuộc của Hoàng Quí , sáng tác năm 1942-1943 với lời ca NT thuộc lòng và thường hay hát:
“Hôm nay trời xuân bao tươi thắm
Dừng gót phiêu linh về thăm nhà
Chân bước trên đường đầy hoa đào rơi
Tôi đã hình dung nét ai đang cười...”
Vâng, hình như tác giả có một tâm sự thầm kín, một tâm sự của thế hệ những năm 50-60, người con trai và con gái luôn luôn có một khoảng cách...ước lệ, chứ không phải thời a@ bây giờ, và chúng ta hãy tôn trọng điều này nhé!
“Ngó sang đây, một chút thôi
Cái người cách dậu mùng tơi ấy mà
Ngày thường ta thật là ta
Sang xuân như đã em là của ai ?”
Vâng, thật sự NT thấy anh NH khá phức tạp, và, có lẽ phải như vậy thì tác mới có cảm xúc để sáng tác. Chúc anh có nhiều bài thơ đóng góp cho quán thơ ạ!
Cảm ơn NT có nhận xét tinh tế. Câu "thật sự thấy anh NH khá phức tạp..." mình tự cười một mình. Rất ít người có nhận xét ấy vì bản thân mình "thật như đếm" "quê một cục" như người ta thường nói vậy. Gặp NH thì NT thấy đúng như zdậy. Các bài thơ có những tình cảm khác nhau, tâm trạng trái ngược nhau nữa kia. Chẳng thế mà cô giáo thốt lên khi đọc thơ là thương cô học trò nhỏ của tôi (vợ NH). Đành rằng thơ là người nhưng có khi tác giả thoát xác một tí để là người khác cho thơ phong phú hơn như NT đã nói. Còn bài thơ này nói tâm trạng khi nhỏ ngắm cô nhà bên (lớn hơn mình cơ) cũng biết vui khi gặp chị ấy, thấy ghen, thấy buồn khi chị ngóng các anh đến chơi....và chị ấy đi lấy chồng. NT có bao giờ có tâm trạng ấy không? Già rồi nghĩ lại tuổi thơ thấy vui vui, nghèo thật đấy, ngố thật đấy nhưng khó có được ở thời nay @!
Trả lờiXóaNT xin lỗi anh NH, em chưa được tinh tế lắm đâu anh ạ, ý em là" mâu thuẫn " cơ, nhưng lại nhầm thành phức tạp, anh thông cảm nhé. Còn câu cuối, em viết thiếu chữ "giả", nên em xin bổ sung ạ.
Trả lờiXóaỦa sao phải xin lỗi, NT hoàn toàn đúng khi nhận xét và anh vào vai đạt đấy chứ. Còn chuyện anh thanh minh là "bộc bạch" với nhau thế thôi! Nếu viết bài không có gì khúc mắc thì chẳng ai com. đâu nhé. Cảm ơn nhiều nhiều!
Trả lờiXóa