Thứ Tư, 26 tháng 3, 2014

Phượng đỏ




Thơ TQtrung
*

Trời ươm nắng, nhớ về "thời hoa đỏ"
Ngỡ tiếng lòng từ thuở tuổi thanh xuân
Kỷ niệm về,  ngày ấy, hoàng hôn
buổi học cuối, chia tay mỗi đứa về một ngả.


Phượng sân trường, nắng vàng xiên lấp lóa
Phượng đong đưa, phượng hát khúc biệt ly
Tay trong tay, sao không nói câu gì?
lời muốn nói ấp e không đứa nào dám tỏ.

Anh lên đường, theo tiếng gọi mùa hoa đỏ.
mang tình yêu làm hành trang đi về phía mây đen
mỗi đỉnh dốc Trường sơn đều có dấu môi em
trong trí tưởng nơi đầu sông ngọn suối.

Lung linh quá! một thời hoa đỏ ấy!
anh trở về, tóc rụng, chẳng thấy em
Có một thời hoa đỏ, đã thành quen
tàn năm tháng, nhớ quên thành kỷ niệm.

1 nhận xét:

  1. Phượng đỏ thật nên thơ
    Đâu rồi dáng học trò
    Thướt tha màu áo trắng?
    Sao quán thơ vắng lặng
    Chẳng thấy em trả lời
    Chỉ toàn lính già thôi
    Ngắm hoa và hoài cổ
    Màu hoa thì vẫn đỏ
    Nhưng chẳng dấu môi em!

    Trả lờiXóa

" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment