Thơ TQtrung
*
Còn nữa không em ? ngày thơ trẻ mộng mơ !
Con thuyền cũ đã neo vào bến đậu
Anh cũng trở về ngõ phố xưa yêu dấu
và tìm một mái nhà để dừng lại bước phiêu du.
Năm tháng trôi, góc phố ngày xưa
chỉ còn lại trong thẳm sâu nơi tận cùng nỗi nhớ
có những lúc tình yêu xưa trăn trở
nhức nhối niềm đau, Ôi ! kỷ niệm êm đềm.
Thương em bây giờ, hoàng hôn gọi màn đêm
em cô đơn trong căn nhà lạnh vắng
lẻ loi em, chén cơm dường trĩu nặng
em lãng quên mình trong kinh kệ phía hư vô.
Em đắm mình trong từng phím Piano
từng nốt nhạc thay lòng em tê tái
ngàn dặm xa,
anh nghe lòng khắc khoải
bởi tiếng đàn em mải miết trải yêu thương.
Hoài niệm đẹp, lãng mạn và cũng day dứt. Anh QTrung thấy ko? Những người "Mần thơ" khổ vì chữ TÌNH.
Trả lờiXóaChữ tình có nhiều nghĩa, và với nhiều đối tượng khác nhau. Trong đời mỗi người, dù đàn ông hay phụ nữ đều có thể hơn một lần con tim mình rung động. Cuộc tình qua đi, nếu là người biết quý trọng tình cảm thì ta sẽ biết trân trọng, tiếc nuối và trăn trở vì nó. Người "mần" thơ có lẽ còn khổ hơn vì tính nhạy cảm, sự suy tưởng, và tâm hồn luôn bay bổng. Thêm nữa, khi đã đến tuổi thấu lẽ trời đất, người làm thơ sẽ còn đau khổ hơn vì chữ tình ấy, có phải không VD và các bạn, nhất là ông Hoàng Giang, bởi hồn thơ pay pổng của HG lại được tiếp sức bởi hơi men thì chữ tình ấy không những khổ mà còn như bị tùng xẻo vậy, hehe!!!
Trả lờiXóaChỉ đằm thắm thêm thôi QT à ! Tôi học được từ thơ của QT nhiều lắm : những điều mà tôi chưa từng nếm trải ( vị ngọt ấy mà ! ) chỉ là mơ thôi ! Bạn viết bài này hay lắm , Tình sâu - nghĩa trọng cộng thêm vài nét Liêu trai . TUYỆT ! Tôi đọc mà cũng xiêu lòng . Nhưng đừng dùng com. mà kích động tôi nhé , tôi quá tuổi được thế rồi ! Nói vui , đừng giận nhé QT !
Trả lờiXóaHG làm như tôi hay giận lắm ý :) Chỗ trong nhà mà, trêu nhau tý cho vui vẻ, đừng giận vì cái món tửu nhập thơ xuất nhé :)
Trả lờiXóaDường như, những ai yêu thích văn học nghệ thuật đều có một cuộc sống tinh thần đa dạng , phong phú. Họ có thể lặng lẽ mỉm cười, và bỗng dưng rơi lệ khi nghe một bản nhạc, hoặc đọc một đoạn văn, một vài vần thơ gợi nhớ đến một kỷ niệm nào đó trong quá khứ, hoặc đang diễn ra trong cuộc sống của họ. Đó là sự nhạy cảm. Sự nhạy cảm làm con người trở nên hoàn thiện, mạnh mẽ hơn, nhưng cũng có thể làm họ sợ hãi và lẩn tránh tất cả…
Trả lờiXóaGóc phố của tác giả với những câu thơ chan chứa tình yêu. Nó quá đẹp, quá thơ mộng , chứa đựng một nỗi day dứt, thương nhớ, dằn vặt, xót xa, và người đọc cảm nhận dòng nước mắt vô hình đang chảy trong tim, trong máu nhà thơ.
Em đắm mình trong từng phím Piano
từng nốt nhạc
thay lòng em mê mải
ngàn dặm xa,
anh nghe lòng khắc khoải
bởi tiếng đàn em
mải miết trải yêu thương.
Vâng, em cũng lặng đi khi đọc vần thơ này, bởi em cũng yêu thích piano, cũng gõ vào những phím đen trắng , nên em càng cảm nhận tình cảm của tác giả với người tình xưa sâu sắc như thế nào…
mỗi khi lòng cô quạnh
em hãy nhớ
về góc phố xưa,
chiều mưa
lạnh
Có câu thơ anh
đọng lại,
để chờ em.
Vâng, tình yêu của họ chỉ có vậy, đâu cần phải thứ này thứ nọ cân đo ,đong đếm. Vậy, hãy chúc cho họ sáng mãi một tình yêu, chúc cho họ gieo niềm tin yêu cho thế gian này, cho lòng người quên đi những hận thù, ai oán, chỉ còn tình yêu thương tồn tại mãi với thời gian…
Đôi khi, ta dùng kỉ niệm như một cách chuyển tải tình yêu hiện tại. Và hiện tại đôi khi lóng lánh trong quá khứ.
Trả lờiXóaHoài niệm đưa ta về một thời thanh xuân không còn trở lại, tuy nhiên, hoài niệm góp phần cho tình yêu thương trong hiện tại thêm sâu sắc.
Cám ơn NT vì những cảm xúc rất thật của em, rất vui khi em thấy mình có một phần trong đó. Không chỉ riêng những phím ngà và những giai điệu Piano đấy chứ, hehe!
Hay! NT trải những dòng thơ của anh Trung ra nghe hay hơn hẳn. Em cũng muốn trải khổ thơ đầu ra kiểu ấy, vì nếu không cứ thấy thừa thừa mấy chữ, chỉ muốn bỏ đi, nhưng khi bỏ đi lại thấy hơi thiếu thiếu. Em thử nhé.
Trả lờiXóaCon thuyền cũ
đã neo vào bến đậu
Anh đã trở về
ngõ phố xưa yêu dấu
và tìm một mái nhà để dừng lại bước phiêu du.
Anh Trung ơi, ý thơ của anh thật tuyệt nhưng câu chữ hình như chưa thật chau chuốt. Thứ lỗi cho em mạo muội.
Cảm ơn góp ý của Thái, bài này đăng bên trang TQtrung của anh cũng giống cách em ngắt câu, ở đây anh muốn để câu liền mạch để tạo hiệu ứng khác, có thể vì thế mà em cho là chưa trau chuốt chăng, nhưng không sao, miễn là người đọc hiểu được ý người viết là được em ạ.
Trả lờiXóaHay nhỉ, tình cờ mà em lại ngắt câu như ý ban đầu của anh. Em nói chưa chau chuốt vì những từ (theo em) làm cho bài thơ bị giống "văn xuôi xuống dòng" như "đã, và, để" nếu có thể thì nên bỏ bớt:
XóaCon thuyền cũ
đã neo vào bến đậu
Anh trở về
ngõ phố xưa yêu dấu
Tìm một mái nhà, dừng lại bước phiêu du.
Đến Quán muộn nên thấy ngợp về núi thơ của các bạn, sẽ nhâm nhi từ từ thôi kẻo bội thực. Thơ QT kéo mình về thời "xưa cũ, thời trai trẻ" vốn bị ép vào khuôn mẫu, kỷ cương. Nay được bung ra thì đâu còn sức. Thôi thì thả hồn vào thơ cho trẻ trung thêm tí nào hay tí ấy.
Trả lờiXóa"Có câu thơ anh
đọng lại,
để chờ em." Có lẽ cô gái cả đời sẽ đội nắng tắm mưa đến bên góc phố xưa đấy QT ơi!