Thơ TQtrung
"Lúng liếng là lúng liếng ơi, miệng người cười
Là cười lúng liếng cũng rằng có đôi, là đôi đồng tiền
Là chứ tôi có với người, muốn kết phú lí tình
là kết nhân duyên, là chứ tôi có với người
muốn kết phú lí tình là kết nhân duyên..."
*
Lúng liếng là lúng liếng ơi
con mắt lúng liếng, đứng ngồi không yên!
Em mời chén rượu làm duyên
để anh ngất ngưởng như thuyền chạy ngang
Kìa trông con mắt anh chàng
lúng la lúng liếng cho nàng ngẩn ngơ
Câu quan họ, kết đường tơ
trao duyên câu hát, lời thơ đượm tình
Trúc xinh trúc đứng một mình
Em xinh em những bốn mình càng xinh
Rượu nồng, rót mãi cũng kinh
anh chỉ một mình, anh hát : Người ơi!
Anh về Hà nội, chơi vơi
Nhớ em khúc hát, à ơi, Sông Cầu
Nước ơi, nước chảy về đâu
Cho người quan họ nhớ nhau bời bời.
anh chỉ một mình, anh hát : Người ơi!
Anh về Hà nội, chơi vơi
Nhớ em khúc hát, à ơi, Sông Cầu
Nước ơi, nước chảy về đâu
Cho người quan họ nhớ nhau bời bời.
Lúng liếng là lúng liếng ơi
Trả lờiXóaSao anh có những bốn người vây quanh
Bạn đây cô độc một mình
Lần sau có được xin anh đi cùng!
"Lúng" à, đừng "liếng" lung tung,
Trả lờiXóaHãy chăm "khe cạn", để nước trong dồi dào.
Tâm hồn NH "ướt" sao,
"Dậu mùng tơi" mới đó, ai nào đã quên,
"Hững hờ" chắc đã bén duyên,
Bây giờ "Lúng liếng", có quên "Hững hờ"?
Ừ, nhưng thế mới là thơ,
"Lúng la, lúng liếng", "hững hờ, hững ha".
"Hững hờ" gần, "Lúng liếng" xa,
Để thơ NH cứ tuôn ra ào ào.
Lại mong cho đến hôm nào,
Oìfline gặp mặt, rượu vào, thơ ra.
Để cho mình lại gặp ta,
"Hững hờ", "Lúng liếng", gần xa sum vầy.