Thứ Hai, 5 tháng 5, 2014

HẠ TRẮNG TRONG TÔI

Thơ Việt Dũng



Có một mùa hạ trắng tuổi đôi mươi
Vượt Trường Sơn xuyên đêm vào mặt trận
Giấc ngủ chập chờn, chiến hào vây lấn
Nhớ chim gù trên đồng đất quê hương…

Nhớ một mùa hạ trắng quá đau thương
Bạn bè mất trong chiến hào điểm chốt
Khẩu tiểu liên bắn đỏ nòng không dứt
Hoàng hôn buông màu máu dưới chân đồi…


Có những mùa hạ trắng ở quê tôi
Mẹ tựa cửa chờ tin con ra trận
Thức bao đêm với nỗi buồn bất tận
Bình minh lên trong mắt mẹ thâm quầng.


Ơi những mùa hạ trắng tuổi thanh xuân
Bạn bè tôi biết ai người còn, mất
Những mái đầu xanh, nụ cười trong vắt
Hoài niệm thân thương theo suốt cuộc đời…

Mãi vẫn còn mùa hạ trắng trong tôi
Cơn mưa xối trên điểm cao năm ấy
Lính vẫn làm thơ về cái mùi cỏ cháy
Đếm sao rơi xuyên dãy kẽm gai dài…


Hạ trắng về chim di trú bay… bay…
Chở cái nắng sang một miền kỷ niệm
Cơn mưa chiều sẽ mang bình yên đến
Hoàng hôn xanh dìu dịu phía chân trời…




Một ngày Hạ, 2014

3 nhận xét:

  1. Đọc thơ Việt Dũng lại nhớ Hạ 1968 ác liệt ở Quảng Trị. Thơ hồi tưởng mà như viết ở mặt trận vậy!

    Trả lờiXóa
  2. Bài thơ này VD viết hay và nghiêm nghị như người lính đứng canh bên tượng đài liệt sĩ . Phải chăng bạn viết vào mùa chiến thắng này mà thương nhớ khôn nguôi những mùa Hạ trắng xưa ?! Cái hay của ý thơ là nâng tình người lên đến đỉnh cao của lòng nhân ái bằng những ngôn từ mộc mạc chắt lọc qua cách nói dân gian . Điều ấy không phải ai cũng làm được . Hình ảnh đẹp sắc trong từng tứ thơ nhưng ... dù đã thoáng chút màu xanh nơi tứ thơ kết vẫn còn thấy thiêu thiếu chất màu hy vọng của toàn bài . Vài dòng com. gọi là cảm nhận thôi , tam biệt nhé !

    Trả lờiXóa
  3. VD dùng hình tượng Hạ trắng, và mùi cỏ cháy để hồi tưởng kí ức chiến tranh, để thương nhớ đồng đội ngã xuống dưới chiến hào, và cũng không phải không có những ước muốn về tương lai, mà khổ thơ cuối đã trình bày rất rõ ý tưởng của anh:
    Hạ trắng về chim di trú bay… bay…
    ...Chở cái nắng sang một miền kỷ niệm
    Cơn mưa chiều sẽ mang bình yên đến
    Hoàng hôn xanh dìu dịu phía chân trời…

    Hoài vọng về tương lai tươi sáng được VD khắc họa rất tinh tế qua màu hoàng hôn xanh, sự bình yên sau những cơn mưa chiều, tưởng không cần nói thêm cũng thấy, nhiều khi đọc thơ phải nghiền ngẫm, và cảm nhận.
    Thơ VD đề cập đến chiến tranh, một lĩnh vực tưởng là khô khan, ít có chỗ cho sự mềm mại, ướt át, nhưng VD rất khéo, có tâm hồn nào đủ tinh tế để :
    Giấc ngủ chập chờn, chiến hào vây lấn
    Nhớ chim gù trên đồng đất quê hương…

    Chiến trận ác liệt, người lính căng mình đợi giặc, phút nghỉ hiếm hoi vẫn nhớ tiếng chim cu gù chiều quê, vâng! thật, chứ sao, mấy ai ngồi tựa vách chiến hào làm được điều đó?lãng mạn có ở đâu xa, chính là cái phút mất còn trong gang tấc, vẫn đủ yêu thương để nhớ về đất mẹ đấy.
    Ai có qua những mùa hè đỏ lửa, mặt trời chói chang nhòa trong khói bom thù mới thấm, mới cảm được cái HẠ TRẮNG của VD. Bài thơ đượm mùi thuốc súng, thoảng nhưng rất đậm hương hoa của yêu thương nhân tính.

    Trả lờiXóa

" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment