Thứ Ba, 30 tháng 12, 2014

Lặng lẽ

Thơ TQtrung


*

Có những người lính già
thầm lặng ngồi với tâm sự đầy vơi 
 mắt dõi nhìn về phía cuối trời
nơi có những cánh rừng đỏ, xanh loang lổ
với những nỗi tiếc, thương hòa trong nỗi nhớ
quặn đau
khi nghĩ về những người đồng đội.
nằm lại đâu đó và biến thành tổ mối!

day dứt
buồn
khi nhớ về những ngày hành quân bước vội
bỏ lại sau lưng
góc phố rêu phong, nắng nhạt, lá vàng bay!
Phố và em
theo cả những rủi, may.
Day dứt
buồn
nhớ những ngày mưa dội
trên những quả trái phá vô tình
băm nát thịt da của những người lính
cả hai bên chiến tuyến 
vô nghĩa tử sinh!

Chiều một mình, với nỗi nhớ triền miên
thương đồng đội không về
thương đồng đội mưa nắng đồng quê
thương đồng đội ngập ngụa trong bon chen tình tiền nhân thế.
thương thân mình
lặng lẽ
trải yêu thương
chẳng đủ với tình đời
mãi chơi vơi, chơi vơi.

Chiều vắng thu buồn
đọc thơ của em tôi
tim quặn thắt thương cho đồng đội
thương cả những vành khăn tang vấn trên tóc rối
người yêu người, hương khói đọng chiều rơi

thương mấy cho vừa dáng đứng em tôi
lòng kính thành giữa ngổn ngang mộ chí.
 

Thương đất nước, một người trăm ý
sóng biển Đông dồn dập bão lòng người.
bóng Mỵ Châu lông ngỗng vứt khắp nơi
Thánh Gióng vứt gậy tre, về Trời còn chán ngắt!

một mình ta lang thang chiều nắng gắt
trải lòng ra chẳng đủ với tình đời
gói tâm tình vào mây, gió, ánhTrăng rơi.
Viết! cho Nhớ và quên hết một thời
Bão tố.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment