Thơ Quang Việt
*
Sau mười tám năm xa cách,
Tôi lại lên thăm thành phố cao nguyên.
Thành phố mà mỗi khi nghe nhắc đến tên,
Ta như nghe tiếng thông reo vi vu trong gió.
Như thấy muôn sắc màu lá hoa cây cỏ,
Và vị ngọt tình yêu đắm say…
Đà Lạt đây rồi,
Những cánh rừng
Trôi dưới cánh máy bay,
Thông xếp hàng hàng
Đón chào du khách.
Dưới bầu trời ngọc bích,
Thành phố bừng lên trong ánh nắng vàng,
Rực rỡ muôn mầu, ngàn hoa toả ngát hương,
Những biệt thự ẩn mình trong sắc lá…
Hồ Xuân Hương
Viên ngọc xanh giữa lòng thành phố,
Soi bóng mây trời, huyền ảo, lung linh.
Trên những triền đồi xuống xuống, lên lên,
Đẹp muôn sắc cỏ cây hoa lá…
Và những người dân thành phố
Đón khách với nụ cười thân thiện trên môi,
Ánh mắt cao nguyên chạm trái tim tôi,
Mới gặp thôi mà thân thương đến thế!
Tôi trở lại đây rồi, Đà Lạt ơi, chào nhé!
Thật đáng yêu, ơi thành phố Ngàn hoa.
Cám ơn bác QV và chúc THI SĨ cùng gia đình có một chuyến đi thật vui.
Trả lờiXóa