Thơ Nghiêm Huyền Vũ
Anh biết rằng mưa trở về
Từ kiếp luân hồi giọt nước
Theo dòng vô định em đi
Đã xanh, màu xanh của sóng
Đã trắng, màu trắng của mây
Trong suốt giọt mưa đầu hạ
Tìm anh vào lúc rạng ngày
Vội vàng mở tung cửa sổ
Tìm em nào thấy em đâu
Đầy hè trắng hoa sấu rụng
Lá non ướt đẫm trên đầu
Giơ tay chỉ gặp ngọn gió
Mát lành như là có nhau…
- "Vội vàng mở tung cửa sổ
Trả lờiXóaTìm em, nào thấy em đâu
Đầy hè trắng hoa sấu rụng
Lá non ướt đẫm trên đầu"
Mùa này là mùa Sấu của hà Nội. Những câu thơ dịu dàng đã đánh thức trong tôi bao kỷ niệm về tuổi thơ Hà Nội. Thật xúc động...
Hà nội đang trong những ngày mưa, nắng thất thường. Nắng thật gay gắt, và mưa thì ồn ào, Có vẻ như tâm trạng người đọc cũng diễn biến như thời tiết, thất thường và nhọc nhằn trong việc đọc thơ.
Trả lờiXóaCơn mưa đầu hạ của Huyền Vũ đến với bạn đọc, dường như đúng như tên gọi, nó mang đến một ngọn gió mát lành, riêng tôi, cảm giác như tâm hồn dịu lại.
Mỗi rung động trước thiên nhiên đều là sự tinh tế không phải ai cũng có, ở đây tác giả hơn cả sự tinh tế binhg thường, anh gọi những hạt mưa mát lành ở ngôi thứ hai: Em, như tiếng gọi người tình vậy, và sự tiếc nuối, một sự tiếc nuối rất thơ, hạt mưa lúc này trở thành điều gì đó qua đi không còn tìm lại được nữa!!!
'...Vội vàng mở tung cửa sổ
Tìm em nào thấy em đâu..."
Hạt mưa được nhân cách hóa để biểu lộ một trạng thái tình cảm, có thể là một tình yêu trong quá khứ chăng? không biết, bởi nó ở trong tâm thức tác giả, chúng ta không võ đoán, người đọc chỉ rung động với cái tâm nhẹ nhàng của người viết mà thôi, và khi:
"...Đầy hè trắng hoa sấu rụng
Lá non ướt đẫm trên đầu
Giơ tay chỉ gặp ngọn gió
Mát lành như là có nhau…"
Thì người đọc đã thực sự cùng tác giả hy vọng vào những điều tốt đẹp khi hạnh phúc lứa đôi trọn vẹn. Bài thơ hay, cám ơn Tác giả.