*
Tôi thèm một sớm mai
Như cái nhìn tươi tắn
Ghé mắt qua cuộc đời
Sương uống đầy giọt nắng
Thấy mình không nhỏ nhoi.
Tôi thèm một sớm mai
Với bao điều dự cảm
Trời xanh suốt cả ngày
Như lòng khao khát sống
Như chưa từng nhạt phai.
Tôi thèm một sớm mai
Em còn chưa thức dậy
Đôi vai trần mềm mại
Ngủ vùi trong tóc xanh
Như chưa hề từng trải…
Tôi thèm một sớm mai
Đã từ lâu đi vắng
Trời xanh trên mái nhà
Nỗi lòng chưa cay đắng
Em hãy còn chưa xa…
Tôi thèm một sớm mai
Trả lờiXóaĐược trở về quá khứ
Của những năm sáu mươi
Môi trường còn sạch sẽ
Cạch cái thằng Tàu ôi!
NH uj, những năm sáu mươi thì ta còn thân Tàu lắm lắm. Chư hề biết gì về bụng dạ nó đâu. Lúc đó tất cả còn rất đẹp, nhưng đã đang đi xuống rùj, vì năm 61.đã là "đỉnh cao muôn trượng, " nhìn bốn hướng, trông Bắc, trông Nam, trông cả địa cầu, trông ngàn xưa và trông tới mai sau" đều thấy thấp hơn đấy thôi.
Trả lờiXóaBài thơ của Nghiêm Vũ để lại trong lòng người đọc một thoáng buồn, có lẽ vì bài thơ chứa chất nhiều tâm sự quá chăng!
Trả lờiXóaTác giả có một cái nhìn với thiên nhiên và cuộc đời rất riêng biệt, chỉ ghé mắt nhìn cuộc đời mà tác giả đã cảm nhận được giọt sương mai ngậm đầy ánh nắng, thì hẳn là có một tâm hồn nhạy cảm lắm.
Các khổ thơ còn lại chưa chất nhiều suy tư, và dường như NHV có một tâm sự gì đó, mà khi đọc qua, có thể thấy được sự tiếc nuối, sự đau xót cho một điều gì đó đã qua không thể tìm lai.
Tâm sự chứa chất, xuất phát từ đáy lòng và muốn chia sẻ với người đọc, điều đó làm nên cái hay của bài thơ, chúc tác giả may mắn và Hạnh phúc.
Bài thơ là CÁI NHÌN TỪNG TRẢI của một con người có TÂM HỒN NHẠY CẢM, luôn tiếc nuối những KHOẢNH KHẮC ĐẸP CỦA CUỘC ĐỜI, luôn MONG CHỜ MỘT SỚM MAI HY VỌNG và HẠNH PHÚC.
Trả lờiXóa