Đôi diều suy nghĩ sau khi đọc bài viết của bạn Khánh
(Trên Báo liếp:BanTroiK5)
Vốn từ xưa ta chẳng là ai,
Chưa là chi trong thế gian này.
Bỗng một hôm có điều kỳ diệu,
Để bây giờ tự hỏi “là ai?”.
Có ai tự chọn được cửa sinh,
Để một hôm ta bỗng là mình,
Để mọi người cười, mình ta khóc,
Lúc cuộc đời vào buổi bình minh.
Mẹ nhọc nhằn nuôi ta lớn lên,
Hết ấu thơ, vào tuổi thanh niên.
Tùy hoàn cảnh, mỗi người mỗi việc,
Bại, thành còn phụ thuộc sui, hên.
Có đứa xông pha ở chiến trường,
Vì Nước, vì Dân, góp máu xương.
Có đứa phát theo đường quan chức,
Leo lên cao, vào tận Trung ương…
Có đứa bao năm chỉ chèo đò,
Chẳng màng tiền bạc, chức nhỏ to,
Học sinh cứ giỏi là hạnh phúc,
Danh lợi bỏ qua, chẳng so đo.
Có đứa bôn ba chốn thương trường,
Tuy rằng không phải tốn máu xương,
Cũng trầy vẩy, sầy da, bạc tóc,
Lựa chọn con đường lương-bất lương.
“Mỗi nhà mỗi cảnh, cây mỗi hoa”,
Làm sao mà tính được hết ra.
Năm tháng trôi đi, đời dần khép.
“Ta là ai?” – ta tự hỏi ta.
Như mỗi năm đều có bốn mùa,
Giờ lũ mình đã bước vào Thu.
Trái Đất vô tư làm năm tháng,
Tuổi Vàng đầy ắp những suy tư.
Mọi thứ, theo thời gian trôi qua,
Tất cả theo quy luật thôi mà,
“Quan chức nhất thời, dân vạn đại”,
Danh lợi bao nhiêu, vẫn phải già.
Tuổi Vàng, ăn uống được bao nhiêu?
Quần áo đủ thay, chẳng cần nhiều.
Về theo tiên tổ hai tay trắng,
Bạc tiền nhiều, chẳng thể mang theo.
Hạnh phúc tuổi Vàng ở cháu, con.
Ta vui khi chúng học giỏi, ngoan.
Ta chăm cho chúng mau khôn lớn,
Mong sánh với mình, chúng giỏi hơn.
Tuổi vàng cứ nhiều bạn là vui,
Tình càng lâu năm, tình càng tươi.
Hạnh phúc là khi ta nhắm mắt,
Ai khóc, còn ta có thể cười.
Ta là ai? Thôi, cứ là ta,
Hạt cát trong sa mạc thôi mà,
Hay là giọt nước trong biển cả.
Dẫu thế nào, ta cứ là ta.
31/8/2014
Diễn đàn Thơ, Nhạc và các hình thức nghệ thuật khác của các bạn nguyên là học sinh
Trường Văn hóa Quân đội Nguyễn Văn Trỗi và bạn bè
Thứ Hai, 1 tháng 9, 2014
2 nhận xét:
" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chao bác QV. Dũng thích bài thơ này. Cám ơn bác,
Trả lờiXóaThời buổi này, là ta đâu dễ,
Trả lờiXóaNếu cố là ta, có khi bật bãi liền.
Nhưng cũng khổ, khi phải là người khác
Vẫn phải làm, nếu muốn được yên.