Thơ Hoàng Giang
Lâu rồi chỉ vào quán đọc thơ các bạn, nay hồn thơ chợt về, xin gửi vài vần làm duyên. Các bạn thể cho nhé !
THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU
Tặng bạn thơ .
Em mang Thu về
hoe nắng vàng trên phố
Mưa cuối Ngâu dần dận nhạt nhòa xa
Thu Hà nội xanh thắm màu quyến rũ
Tán lá vườn nào vương sắc bước em qua.
Ta nâng niu
nắm cốm Vòng
gói lá sen thơm ngát
Cho môi em
dịu ngọt hương
chuối trứng cuốc nồng nàn
Mắt em rạng ngời,
Hà nội ơi !
Thu Hà nội khẽ khàng sang .
Thu nhen lại
ngọn lửa tình thời xưa ấy …
Đan trong tay nhau
đi trong sương Thu
say đắm tình đầu
Hà nội mùa Thu
trong mắt em nồng cháy ...
Ta chợt ngỡ ngàng
trong điệp khúc cuối hồn Thu .
Bao mùa lá Thu bay
bỗng chiều Thu nay … thức dậy
Ngọn heo may nào đong đầy tình vào thơ .
Hồn Thu cũ dâng trào như lửa cháy
Ta còn mãi ngẩn ngơ
khúc tình Thu cuối …
hẹn chờ … !
HOÀNG GIANG
Giữa Thu (Trung Thu) vừa mới hôm qua,
Trả lờiXóaHôm nay đã cuối nghĩa là làm sao?
Tôi dàn trang lại bài đăng của anh HG cho thống nhất cách trình bày nhé, có gì chưa đúng ý thì nhắc tôi chỉnh lại nhé HG.
Trả lờiXóaVới góp ý của ND, tôi nghĩ có thể anh HG gõ nhầm chữ, có thể anh định viết là CHIỀU ( hoặc sớm), chứ không phải Mùa, thì nó có thể là: "Giọt thơ cuối chiều thu" chăng.
Anh em mình đang tuổi Thu mà , đầu hay cuối có gì quan trọng nhỉ !
Trả lờiXóaCảm ơn TQ Trung !
Lâu mới thấy anh HG "xuất chiêu", "Nội công" vẫn thâm hậu lắm. Chúc anh khỏe và mong gặp anh trên QUÁN THƠ nhiều hơn.
Trả lờiXóa