Thơ Quang Việt
Bữa ấy, trời Thu xanh biếc xanh,
Đôi chim ríu rít, nhảy chuyền cành,
Không gian trong trẻo, hiu hiu gió,
Hoa cỏ rập rờn dưới nắng hanh.
Đương vàng hoa cúc, Thu đầy nắng,
Bỗng rực hồng đào, một nét Xuân.
Tà áo dài lung linh trong nắng,
Mềm mại bay theo mỗi bước chân.
Cỏ hoa ngơ ngác đứng nhìn theo,
Trên nền xanh mướt, ánh hoa đào.
Tiết thu se lạnh như bừng ấm.
Gió nhẹ, hàng cây khẽ lao xao.
Nét Xuân, thoắt cái, vút qua rồi,
Để lại đằng sau, nắng Thu rơi.
Hẹn nhau, qua hết mùa Đông lạnh,
Xuân sẽ lại về, ấm khắp nơi.
24/9/2014
mấy hôm nay nhà tôi bị mất internet, hôm nay mới đăng được bài thơ của anh QV, mong mọi người thông cảm.
Trả lờiXóa“Một thoáng xuân” đã làm tác giả bài thơ rung động , và những vần thơ của anh đã nói lên tất cả những gì anh muốn nói. Quả thật, tác giả bài thơ có cuộc sông nội tâm thật phong phú và vô cùng ...lãng mạn....
Trả lờiXóaThơ bác QV luôn LÃNG MẠN và NHIỀU KHÁT VỌNG.
Trả lờiXóa