Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014

Ơi quê tôi!

Thơ TQtrung


*
Đồi bãi trung du, rừng cọ đồi chè, mây mù che phủ
mái nghèo chiều lên
khói, sương ấp ủ
một cuộc đổi đời qua cơn bão giông

Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

Duyên nợ Trầu cau

Thơ TQtrung

*
Cau trầu từ thuở nên duyên
Quê mình, đôi lứa nối liền cánh bay
Ngàn năm cổ tích đất này
Nhân văn vào cả trầu cay, vôi nồng.

Thứ Tư, 8 tháng 10, 2014

Sau cơn mưa

Thơ Lê Hà


*
Nơi em về giông gió lặn vào thu
vai trĩu nặng nhiều đêm mất ngủ
ngày mắc cạn niềm tin khô ngói vỡ
Sắc màu phai sương trắng nắng gầy

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

Cánh võng xanh - hay tiếng lòng của Lê Hà

  Quán thơ vừa nhận được vài tác phẩm thơ của bạn Lê Tam Hà, (bút danh LÊ HÀ. Tam Hà nguyên là một giáo viên Văn,  hiện đang sống và làm việc tại Hà nội, xuất thân từ một gia đình có truyền thống Văn  hóa Nghệ thuật, là giáo viên văn nhưng chị yêu thơ, làm thơ và tham gia nhiều câu lạc bộ thơ ca tại Hà nội. Tam Hà đã xuất bản tập thơ Cánh võng xanh ( Nhà XB văn học 2008 )
   Tác phẩm thơ của Lê Hà rất gần gũi với người lính. Bản thân chị, cũng như nhiều phụ nữ Việt nam khác, đều có những người thân yêu lên đường ra tiền tuyến và nhiều người trong số họ mãi đi không trở lại. Sự mất mát để lại trong tâm hồn những người yêu nhau những vết cắt đau đớn, thơ Tam Hà dường như là một trong những nỗi niềm của người ở lại với những chiến binh đã trở thành bất tử. Quán thơ xin giới thiệu với bạn đọc một trong những tác phẩm hay của chị, bài thơ "Cánh võng xanh"

*
CÁNH VÕNG XANH

Anh để lại chiếc võng màu xanh
Mỗi trưa hè đung đưa gió gọi
Rừng Trường Sơn rộng dài…. em đợi
Cánh võng hai đầu, nút sẹo nhớ thương.

Đường hành quân võng mắc chông chênh
Mồ hôi thấm mơ cánh cò mẹ hát
Đất thì xót…mùa xuân anh đi vắng
Nơi ngã ba bom giặc xóa cổ thành

Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

Chỉ còn một chiếc lá

Thơ TQtrung



"...Chỉ còn một chiếc lá cuối thu mỏng manh
Chỉ còn một mình em xót xa chờ anh....." (Khoảnh khắc)

*
Chỉ còn một chiếc lá
lẻ loi ở trên cành
Lá hát lời của lá
cùng giọt sương long lanh.

Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2014

Yêu cả bốn mùa

Thơ Quang Việt

Em ơi mùa Thu đến,
Hết cái nắng chói chang.
Hàng cây khe khẽ hát,
Mát những đêm trăng vàng.

Anh cám ơn mùa Thu,
Có cúc vàng đằm thắm,
Trời xanh trong, trong lắm,
Trong như mối tình ta.

Mùa tình yêu hát ca,
Lứa đôi xây tổ ấm.
Mùa nụ hôn đằm thắm
Làm đỏ rực môi em.

Anh cám ơn mùa Đông,
Có những ngày giá rét,
Để cho anh được đốt
Lửa tình, sưởi cho em.

Lửa tình từ trái tim,
Luôn bừng bừng sức sống.
Để lòng ai dậy sóng
Nồng nàn trong yêu thương.

Anh cám ơn mùa Xuân
Mang cho đời nắng ấm,
Để làn môi em thắm,
Để nụ cười em tươi.

Mùa Xuân – em yêu ơi,
Là mùa hoa rực rỡ,
Muôn sắc hoa đua nở,
Hoa nào đẹp bằng em?

Anh cám ơn mùa Hạ,
Mùa của tím Bằng lăng,
Mùa hoa Phượng rực đỏ,
Mùa ve sầu ca vang.

Mùa chúng mình đi biển,
Tình ta thêm mặn mà,
Lòng ta thêm rộng mở,
Mênh mang với biển xa.

Quanh năm, mình với ta,
Suốt bốn mùa hạnh phúc,
Suốt bốn mùa rạo rực.
Suốt bốn mùa yêu thương

Đời thắm sắc, thơm hương,
Cả bốn mùa đều đẹp,
Để mình cùng sánh bước
Trên đường đời thênh thang…

10/2014

Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014

Đưa em về phố cũ

Thơ TQtrung

*
Đưa em về phố vắng ngày xưa
đường Tràng tiền bắt đầu từ Bác cổ
Mỗi chiều về chói chang nắng đổ.
Kí ức ùa về từ liễu rủ phía Hàng Khay.

Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

Đá, và Hoa dại

Thơ TQtrung


*
Bức tường xám lặng câm
chỉ biết lời của đá
Khô cằn
trong nắng hạ, một đời là hoang vu

khúc lang thang mùa Thu

Gửi các bạn một khúc lang thang mùa Thu .

HOA SỮA NGÀY XƯA



Tôi không biết nói với em
                         những lời hoa sữa
Trong tâm tư ngày nào
                         chỉ đầy lá thu rơi
Dẫu luyến nhớ dịu êm đôi lần nữa
Chửa kịp thu mà hồn đã tơi bời .

Hà nội ơi ! Thương thế , Hà nội ơi !
Tàn chinh chiến cũng tàn tình thu cũ
Ly cà phê nào bỏ quên lời nhắn nhủ :
Đợi chờ nhau , một kiếp đợi chờ nhau !

Hoa sữa đã rơi đâu ,
                         tình chợt đã phai màu
Ngọn heo may nào cho người bến đậu ?
Trăng nhạt nhòa thu ,
                         lời ru buồn dấu ,
À ... ơi , mẹ bế con ... sang ...
Hoa sữa rơi trong nắng hanh vàng .

Ru tình nhiều nỗi đa mang
Trải lòng muôn khúc đoan trang với tình .

                         Hà nội , 10 / 9 / 2014
                            HOÀNG GIANG

Thứ Bảy, 27 tháng 9, 2014

Một thoáng Xuân

Thơ Quang Việt

Bữa ấy, trời Thu xanh biếc xanh,
Đôi chim ríu rít, nhảy chuyền cành,

Không gian trong trẻo, hiu hiu gió,
Hoa cỏ rập rờn dưới nắng hanh.

Đương vàng hoa cúc, Thu đầy nắng,
Bỗng rực hồng đào, một nét Xuân.
Tà áo dài lung linh trong nắng,
Mềm mại bay theo mỗi bước chân.

Cỏ hoa ngơ ngác đứng nhìn theo,
Trên nền xanh mướt, ánh hoa đào.
Tiết thu se lạnh như bừng ấm.
Gió nhẹ, hàng cây khẽ lao xao.

Nét Xuân, thoắt cái, vút qua rồi,
Để lại đằng sau, nắng Thu rơi.
Hẹn nhau, qua hết mùa Đông lạnh,
Xuân sẽ lại về, ấm khắp nơi.

24/9/2014

Thứ Hai, 22 tháng 9, 2014

Gía như rằng

Thơ TQtrung

*

Mùa Thu nào 
không thấy chơi vơi!?
chiều lá đổ 

lao xao góc phố
có một thời đi xa
nhớ về phố cổ
lòng nôn nao 

thương nắng hanh vàng

Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2014

Chiều rơi

Thơ Hoàng Trúc


Em lặng lẽ
ngắm chiều rơi góc phố
Khúc nhạc quán buồn
làm thổn thức người nghe
Nắng vàng nghiêng
nghiêng mãi xuống hàng me
Gió khe khẽ nhẹ ru cành lá nhỏ

Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2014

Một thời Em với Biển

Thơ Nguyên Trinh

*
Đã bao lần
một mình em bên biển vắng
Cảm nhận vị muối kết tinh
trong lòng biển bao la


Đã bao lần
em hát mãi khúc ca
hát về biển
mà mắt mờ đẫm lệ…

Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2014

Hoa cải

thơ TQtrung



Vườn cải 

vàng mênh mông
thắm rực 
cả cánh đồng
Ôi ! ngọn đèn khắc khoải
ai biết 
lòng ai không?

Thứ Ba, 16 tháng 9, 2014

Nha Trang ơi

Thơ Quang Việt

Lại gặp nhau rồi, Nha Trang ơi.
Ta xa nhau đã bốn năm rồi.
Vẫn bờ biển ấy, trời xanh ấy,
Sóng cứ xô bờ mãi không thôi.

Mùa Thu lại đã về rồi đấy,
Biển Nha Trang sóng hát mê say.
Thành phố bao năm rồi, vẫn trẻ,
Say đắm lòng người, bấy đến nay.

Thứ Hai, 15 tháng 9, 2014

Đôi mắt lính Thăng long

Thơ TQtrung
*
Anh ngã xuống dười bầu trời Bình định
Hai bảy tuổi đời, với bao ước mơ xanh
nhẹ nhàng, vô tư, chân vững bước quân hành
vào một chiều mây bay, anh trở thành bất tử.

Thứ Năm, 11 tháng 9, 2014

Lối cũ

Thơ TQtrung

*
Lối cũ 

ngưng chiều
em có lắng nghe!
chiếc lá vàng thu chao nghiêng lối cỏ
anh vẫn nghe 

trong dịu dàng lời gió
khúc biệt ly nào, 

sầu nặng trĩu mắt người xưa.

Thứ Tư, 10 tháng 9, 2014

“Любовь-красавица” (Tình yêu - thật tuyệt đẹp)

Nguyentrinh giới thiệu bài hát Nga

“Любовь-красавица” (Tình yêu - thật tuyệt đẹp) là bài hát trong Album Застольный Хит (số 2) phát hành năm 2010, Зари́фа Паша́евна Мгоя́н (Zarifa Pashaevna Mgoyan ;1983), được biết rộng rãi với tên Zara, một ca sĩ chuyên nhạc pop của Nga trình bày bài hát này – một bài hát với xu hướng giải trí, nhẹ nhàng...những ai đã, đang yêu và sẽ yêu hãy nghe và cảm nhận nhé, tình yêu vô cùng tuyệt đẹp khi cả hai tâm hồn đồng điệu và hai trái tim cùng chung nhịp đập...

Thứ Ba, 9 tháng 9, 2014

Thương thầm

Thơ Hoàng Trúc

"Yêu nhau đứng ở đằng xa
Con mắt liếc lại bằng ba đứng gần.."

THƯƠNG THẦM
*

Đứng ở xa
Đắm chìm theo câu hát
Miếng trầu têm cánh phượng cầm tay
Dưới trăng thanh
Ánh đèn
thắm cỏ cây
Miếng trầu cay thơm nồng câu hát cũ
Phận tơ hồng
trời xe đâu chẳng rõ
Lặng lẽ nhìn
Trầu xanh chẳng dám trao

Giọt thơ cuối mùa Thu

Thơ Hoàng Giang


Lâu rồi chỉ vào quán đọc thơ các bạn, nay hồn thơ chợt về, xin gửi vài vần làm duyên. Các bạn thể cho nhé !
THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU
Tặng bạn thơ .

Em mang Thu về

                    hoe nắng vàng trên phố 

Mưa cuối Ngâu dần dận nhạt nhòa xa 

Thu Hà nội xanh thắm màu quyến rũ 

Tán lá vườn nào vương sắc bước em qua.


Ta nâng niu 
              nắm cốm Vòng 
                    gói lá sen thơm ngát 
Cho môi em 
           dịu ngọt hương 
                    chuối trứng cuốc nồng nàn 
Mắt em rạng ngời, 
                           Hà nội ơi ! 
Thu Hà nội khẽ khàng sang .

Thu nhen lại 
                ngọn lửa tình thời xưa ấy …
Đan trong tay nhau 
               đi trong sương Thu 
                         say đắm tình đầu  
Hà nội mùa Thu 
               trong mắt em nồng cháy ...
Ta chợt ngỡ ngàng 
               trong điệp khúc cuối hồn Thu .

Bao mùa lá Thu bay 
               bỗng chiều Thu nay … thức dậy 
Ngọn heo may nào đong đầy tình vào thơ .
Hồn Thu cũ dâng trào như lửa cháy 
Ta còn mãi ngẩn ngơ 
               khúc tình Thu cuối … 
                                        hẹn chờ … ! 


Hà nội , cuối Thu 2014
HOÀNG GIANG

Thứ Hai, 8 tháng 9, 2014

KỶ NIỆM HOA TÓC TIÊN

  Bạn Hoàng Trúc vừa gửi đến Quán một bài thơ với tựa đề: " Kỉ niệm Hoa tóc tiên"
bài thơ được HT viết và lấy cảm hứng từ bài cùng tên của Khắc Việt k7 đăng trên UTTROI với lời đề tặng dưới đây, mời các bạn đón xem.

    Thân mến tặng anh Phao Daiuy - tác giả bài viết "Kỷ niệm Hoa Tóc Tiên" và bạn của anh - người lính trẻ đã hát trong khu rừng ngày ấy cùng các bạn đã một thời là lính. 
( Phaodaiuy là nick của Khắc Việt trên Facebook)



KỶ NIỆM HOA TÓC TIÊN

Có một chiều nắng trải vàng suối nhỏ
Bộ đội dừng chân sau một chuyến băng ngàn
Bên khóm Trúc Đào một người lính khẽ khàng
Thử phím đàn và cất vang lời hát

Sang ngang

Thơ TQtrung
*
Ngày em bước sang ngang
Thu nhuộm vàng phố cũ

Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2014

Em mỉm cười, nhưng con tim nức nở ( Улыбаюсь, а сердце плачет )

Nguyentrinh dịch và giới thiệu


Верони́ка Миха́йловна Тушно́ва (Veronica Mikhailovna Tushnova ;1915-1965) sinh ra tại  Kazan. Từ nhỏ bà đã biết làm thơ . Từ năm 1931 – 1935 bà  học Đại học Y Leningrad. Năm 1941 vào học trường viết văn Maxim Gorky, khi  Thế chiến II xảy ra bà  làm cứu thương ở các bệnh viện và tiếp tục làm thơ. Năm 1945 nhà xuất bản Молодая гвардия (Đội cận vệ trẻ) xuất bản tập thơ đầu tiên của bà Первая книга (Cuốn sách đầu tiên). Những năm 1950 in các trường ca Дорога на Клухор (Con đường đến Klukhor); Пути-дороги (Những con đường, 1954). 
  Đề tài chính trong thơ bà là tình yêu, đan xen vào đó niềm vui và hy vọng , nỗi buồn khổ, mất mát...trong hiện tại, quá khứ và tương lai . Thơ của bà được khán giả Liên xô (cũ) và Nga hiện tại rất yêu thích. Bà mất ở Moskva năm 1965 ở độ tuổi 50 .

Trăn trở


Mình vừa đọc xong bài báo,
Bài “Ngày Quốc khánh, lệ rơi”*.
Dân mình đâu đến nỗi dốt,
Mà khổ thế, Việt Nam ơi?

MƯA THU QUA PHỐ

Thơ Việt Dũng

*
Hình như ai gõ cửa
Hóa mưa Thu bên thềm
Như quen, mà như lạ
Những ký ức dịu êm…

Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2014

Anh sẽ về

Thơ TQtrung

"Nhổ neo ra khơi
đêm nay khi trăng mọc
tầu anh sẽ nhổ neo ra khơi
Tạm biệt em yêu! vẫy chào thành phố cảng thân yêu..."hvt


*

Anh sẽ đi về phía cuối trời chiều
nơi đại dương mênh mông có ngàn trùng sóng vỗ.
những cánh Hải âu chao nghiêng về nỗi nhớ
Về phía em, người anh yêu đang khắc khoải đợi chờ.

Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014

Chiều Quê

Thơ Ngô Hạnh



Chiều Quê


Nắng thu lóng lánh phía ngoài hiên
Gió biển lao xao khắp mọi miền
Thong thả ao quê cần một chiếc
Lượn lờ trôi chép cá vài con
Mâm cơm thềm trước đang bày sẵn
Các món bếp trong đã nấu liền
Huynh đệ ấm tình ly quốc tửu
Bạn bè hoan hỷ phút thần tiên.

Thaibinh 30/8/2012


         

CHIỀU THU QUÊ

CHIỀU THU QUÊ
Thơ Việt Dũng


Cỏ xanh xanh mướt triền đê
Lúa thì con gái, hoe hoe nắng chiều
Gió thu bất chợt phiêu diêu
Mõ trâu “Lốc… cốc…”, sáo diều thinh không…


Chiều thu – 2014

Thứ Hai, 1 tháng 9, 2014

«Лепестками слез” (Những giọt lệ hoa)

Nguyentrinh dịch và giới thiệu:
   Dan Mihai Balan (sinh ngày 06 tháng 2 năm 1979) là ca sĩ, nhạc sĩ, và nhà sản xuất người Moldova khá nổi tiếng trong lĩnh vực ca nhạc. 
   Bài hát «Лепестками слез” (Những giọt lệ hoa) Dan Mihai Balan đã hợp tác cùng Vira Viktorivna Halushka (Вера Брежневa) (nữ ca sĩ sinh năm 1982 chuyên nhạc Pop của Ucraina) ở cung Gm (Sol thứ) với giai điệu nhanh, hấp dẫn và họ đã thành công với hàng triệu lượt truy cập. 
   NT cũng thích bài hát này. Mời đọc giả cùng nghe ca khúc được lưu hành trên You Tube:

Ta là ai?

Đôi diều suy nghĩ sau khi đọc bài viết của bạn Khánh
(Trên Báo liếp:BanTroiK5)


Vốn từ xưa ta chẳng là ai,
Chưa là chi trong thế gian này.
Bỗng một hôm có điều kỳ diệu,
Để bây giờ tự hỏi “là ai?”.

Có ai tự chọn được cửa sinh,
Để một hôm ta bỗng là mình,
Để mọi người cười, mình ta khóc,
Lúc cuộc đời vào buổi bình minh.

Mẹ nhọc nhằn nuôi ta lớn lên,
Hết ấu thơ, vào tuổi thanh niên.
Tùy hoàn cảnh, mỗi người mỗi việc,
Bại, thành còn phụ thuộc sui, hên.

Có đứa xông pha ở chiến trường,
Vì Nước, vì Dân, góp máu xương.
Có đứa phát theo đường quan chức,
Leo lên cao, vào tận Trung ương…

Có đứa bao năm chỉ chèo đò,
Chẳng màng tiền bạc, chức nhỏ to,
Học sinh cứ giỏi là hạnh phúc,
Danh lợi bỏ qua, chẳng so đo.

Có đứa bôn ba chốn thương trường,
Tuy rằng không phải tốn máu xương,
Cũng trầy vẩy, sầy da, bạc tóc,
Lựa chọn con đường lương-bất lương.

“Mỗi nhà mỗi cảnh, cây mỗi hoa”,
Làm sao mà tính được hết ra.
Năm tháng trôi đi, đời dần khép.
“Ta là ai?” – ta tự hỏi ta.

Như mỗi năm đều có bốn mùa,
Giờ lũ mình đã bước vào Thu.
Trái Đất vô tư làm năm tháng,
Tuổi Vàng đầy ắp những suy tư.

Mọi thứ, theo thời gian trôi qua,
Tất cả theo quy luật thôi mà,
“Quan chức nhất thời, dân vạn đại”,
Danh lợi bao nhiêu, vẫn phải già.


Tuổi Vàng, ăn uống được bao nhiêu?
Quần áo đủ thay, chẳng cần nhiều.
Về theo tiên tổ hai tay trắng,
Bạc tiền nhiều, chẳng thể mang theo.

Hạnh phúc tuổi Vàng ở cháu, con.
Ta vui khi chúng học giỏi, ngoan.
Ta chăm cho chúng mau khôn lớn,
Mong sánh với mình, chúng giỏi hơn.

Tuổi vàng cứ nhiều bạn là vui,
Tình càng lâu năm, tình càng tươi.
Hạnh phúc là khi ta nhắm mắt,
Ai khóc, còn ta có thể cười.

Ta là ai? Thôi, cứ là ta,
Hạt cát trong sa mạc thôi mà,
Hay là giọt nước trong biển cả.
Dẫu thế nào, ta cứ là ta.

31/8/2014