Thơ Ngô Hạnh
*
Diễn đàn Thơ, Nhạc và các hình thức nghệ thuật khác của các bạn nguyên là học sinh
Trường Văn hóa Quân đội Nguyễn Văn Trỗi và bạn bè
Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014
7 nhận xét:
" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài thơ này được viết ra dịp 8/3/2013 khi có cháu thanh niên hỏi: Bác nghĩ thế nào về thủy chung trong tình yêu? Mình chỉ kịp nói là thủy chung là đức tính tốt được ngợi ca từ xưa tới nay. Lại hỏi tiếp: Thế có mặt trái của sự thủy chung không ạ? Mình lúng túng....và viết bài thơ này. Câu trả lời cũng tùy quan điểm từng người, nhưng theo lối mòn thường có nếp nghĩ cái gì tốt thì cứ tốt vĩnh viễn, cái gì xấu thì khó mà đứng dậy được theo hội chứng đám đông....
Trả lờiXóaChào bác NGÔ HẠNH. Theo em THỦY CHUNG với gia đình, với bạn bè, với CHÍNH BẢN THÂN MÌNH luôn là điều ĐÚNG ĐẮN. Bây giờ LỚP TRẺ yêu nhanh, cưới nhanh và BỎ NHAU CŨNG NHANH, lớp anh em mình thấy cũng... KHIẾP. Chắc tụi mình CỔ HỦ rồi, theo như CÁCH NHÌN của lớp trẻ THƠI @. Chúc Bác THỦY CHUNG với QUÁN THƠ nhé.
Trả lờiXóaNhân đọc các bạn viết và luận về THỦY CHUNG , tôi cũng nhớ mấy câu thơ xưa :
Trả lờiXóa" Quân tại Tương giang đầu
Thiếp tại Tương giang vĩ
Tương tư bất tương kiến
Đồng ẩm Tương giang thủy "
Không biết trên địa lý " sông Tương " ở chỗ nào , tôi đồ rằng nó chỉ có trong lòng người chăng ! Do vậy , ngày xưa tôi cũng viết một bài ( gọi là múa rìu qua mắt thợ !) gửi lên đây nhờ các bạn thơ phê cho thêm " xôm " chuyện . Kính vọng !
ÁNH MẮT MÀU MÂY
Có đôi khi đi trong ngàn lá biếc
Nhìn chiếc lá rơi , ta chợt nhớ về em
Xuân đã qua mau , hè sang như bất tuyệt
Khu vườn xưa , sương trầm mặc êm đềm .
Ta nhớ mưa xuân ngọt trên môi em
Hương tóc nồng nàn , chơi vơi trong đêm
Giọng nói dịu dàng trao tình đằm thắm
Anh yêu ơi ! Dù xa cách không quên ...
Ta nhớ khôn nguôi màu ánh mắt em
Xanh sắc trời xuân vời vợi nắng mềm
Nhẹ bước người đi qua vùng cát bụi ...
Thầm nhắc trong lòng , ta về cùng em !
Từng giọt thời gian êm đềm lướt trôi
Dừng bước phiêu du , Nàng bỗng xa rồi
Trang nhật ký ướp cánh hồng khô xác
Bơ vơ hồn , tình cũng lặng lờ trôi ...
Ướp màu mắt Em trong hồn thơ tôi
Đi trong vườn xưa sương trắng nhạt rồi
Sắc lá mãi xanh , nắng hè vời vợi ...
Vút thành lời ca : Tình ta với Người !
Hà nội , 01 / 01 / 2012
HOÀNG GIANG
ÁNH MẮT - MÀU MÂY. Chào anh H. G, tôi rất thích bài thơ này. Nếu "Bình" sẽ hơi dài, nhưng tôi thích cái MÀU LIÊU TRAI trong thơ anh. Thân chào !
Trả lờiXóaCó "rìu" đẹp, HG cứ "múa". Mọi người đều là "múa" cả thôi. Mỗi người "múa" một kiểu, thế mới hay, thế mới phong phú, không đơn điệu. Đường rìu của HG hơi mang tính chuyên nghiệp, lúc nào cũng thấy màu "phiêu diêu, bãng lãng, liêu trai".
Trả lờiXóa@HG: Thơ của bác thật hay, giàu cảm xúc, thấm đượm màu "phiêu diêu, bãng lãng , liêu trai"
Trả lờiXóa@Nặc danh: Bạn thân mến, mình thấy ở đây là sân chơi lành mạnh, đâu có "rìu" đẹp "rìu" xấu, chỉ cần tấm lòng và tâm hồn đồng điệu mà thôi
@ Lãng tử: Bạn hiểu nhầm rùj. Đấy là vì HG bảo "múa rìu qua mắt thợ". Mình đùa HG chút thôi, có gì không lành mạnh?
Trả lờiXóa