Quán Thơ BT vừa nhận được bài gửi đăng của anh Ngô Văn Hạnh ( Bút danh: Ngô Hạnh). Điều thú vị là không phải một, mà là hai bài thơ liên danh, giữa Ngô Hạnh và Quang Việt, trong bài, các anh đã đề câp đến một chủ đề rất nhân văn, đó sự mất mát trong chiến tranh, đó là sự đợi chờ trong vô vọng của các bà mẹ về những đứa con ra đi không trở về. Nỗi đau của từng gia đình và cũng là nỗi đau của cả dân tộc trong cuộc chiến giải phóng đất nước. Nỗi đau đang làm con tim của chúng ta nhức nhối, trước khi thưởng thức bài thơ, xin có vài lời giới thiệu anh Ngô Hạnh qua Email của anh Quang Việt k2 và lời tự kể của anh Ngô Hạnh
"....Ngô Hạnh là Trỗi 9 - một CCB, tuổi Sửu (tương đương Trỗi 2). Tính tình cởi mở, phóng khoáng, thích kết giao bạn bè, thích làm thơ. (Trong bài này, phần đầu là của NH, QV nối phần sau.).... " ở đây, do ưu ái mà anh Quang Việt đã rút của bạn mình đi một tuổi, vì thực ra, theo lời Ngô Hạnh, anh mang tuổi con Chuột (1948) chứ không dám mần trâu, hehe! nhưng nếu NH biết tính Trỗi thì chắc gì anh đã cần phải lăn tăn Trâu hay Chuột :))
"....Tôi là Ngô Hạnh, quen và chơi với một số anh em bạn Trỗi.....Hôm vừa rồi anh Quang Việt có giới thiệu là Quán thơ Bạn Trỗi ra đời. Anh Việt cũng có đề nghị tôi gửi bài nhưng đang băn khoăn là thơ mình sơ sài quá, quẩn quanh chuyện phố với chuyện nhà mang tính chất ghi chép những kỷ niệm gia đình mà thôi. Anh Việt cũng nói đích danh hãy gửi bài "Xa trông" tôi gửi tạm cho các anh nhé. Chúc Quán thơ sầm uất và đông khách!.."
Thay mặt các thành viên của quán, chân thành cám ơn bài thơ và lời chúc của anh NH, chúc anh khỏe và sáng tác được nhiều bài hay.
Xa trông
(Ngô Hạnh - Quang Việt)
Mẹ ngồi vọng tới xa xôi
Nước non chữ S biển trời mênh mông
Thằng Cả nằm tận Miền Đông
Thằng Hai ở mãi chiến trường Tây Nam
Út nằm Bản Giốc Cao Bằng
Cả ba chúng nó chưa từng thăm quê
Có ai đi đón chúng về
Thôi thì đất mới làm quê được mà.
Ba thằng Mẹ hiến cả ba
Để nay cùng với tuổi già cô đơn.
Ơn trời giữ được nước non
Tiếc thay phải gánh đau buồn sâu xa
Cái thời ta chẳng vì ta
Hy sinh xưa ắt nhạt nhòa hy sinh.
Mẹ chờ một sáng bình minh
Liệu chăng còn kịp tuổi mình chín mươi!
...
Đau lòng con quá mẹ ơi,
Bao năm vẫn dáng mẹ ngồi, xa trông.
Mẹ ơi, mẹ có biết không?
Bao năm dáng mẹ, trong lòng, con mang.
Chúng con lăn lộn chiến trường,
Mẹ luôn nâng bước chặng đường hành quân.
Tuổi xanh vì nước, vì dân,
Chúng con ngã xuống, nào cần chi đâu?
Chỉ thương mẹ bạc trắng đầu,
Sớm hôm tần tảo nương dâu, bãi bồi...
Bao năm vẫn một dáng ngồi,
Nhớ con, mẹ suốt một đời, xa trông.
Tháng 4/2014
Nước non chữ S biển trời mênh mông
Thằng Cả nằm tận Miền Đông
Thằng Hai ở mãi chiến trường Tây Nam
Út nằm Bản Giốc Cao Bằng
Cả ba chúng nó chưa từng thăm quê
Có ai đi đón chúng về
Thôi thì đất mới làm quê được mà.
Ba thằng Mẹ hiến cả ba
Để nay cùng với tuổi già cô đơn.
Ơn trời giữ được nước non
Tiếc thay phải gánh đau buồn sâu xa
Cái thời ta chẳng vì ta
Hy sinh xưa ắt nhạt nhòa hy sinh.
Mẹ chờ một sáng bình minh
Liệu chăng còn kịp tuổi mình chín mươi!
...
Đau lòng con quá mẹ ơi,
Bao năm vẫn dáng mẹ ngồi, xa trông.
Mẹ ơi, mẹ có biết không?
Bao năm dáng mẹ, trong lòng, con mang.
Chúng con lăn lộn chiến trường,
Mẹ luôn nâng bước chặng đường hành quân.
Tuổi xanh vì nước, vì dân,
Chúng con ngã xuống, nào cần chi đâu?
Chỉ thương mẹ bạc trắng đầu,
Sớm hôm tần tảo nương dâu, bãi bồi...
Bao năm vẫn một dáng ngồi,
Nhớ con, mẹ suốt một đời, xa trông.
Tháng 4/2014
Nối thơ, nối tình cảm thật mượt và hay. Chúc hai bác luôn vui khoe và có nhiều thi phẩm hay để "song ca" vơi nhau trên QUÁN THƠ.
Trả lờiXóaXa trông! mẹ vẫn xa trông
Trả lờiXóaChỉ hiềm một nỗi- con không thấy về
Bây giờ, khắp xóm cùng quê
Quan tham nó vẫn hề hề cười gian
Nó cướp đất, nó đánh dân
Còn đâu cái thuở quân dân một lòng
Con đi giải phóng non sông
để cho lũ quỷ cướp công, hại người
Hai hàng nước mắt mẹ rơi
Đắng lòng, người ở chân trời Khuất xa.
Thế mới biết thế gian này có nhiều người cùng chí hướng, cùng trăn trở với khó khăn đất nước, còn đau với nỗi đau của dân lành....
Trả lờiXóa