Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

Không ghét mùa đông



Thơ Quang Việt

Thế là mùa Đông lại đến
Để vài tuần nữa hết năm.
Mới hôm nào nóng “chảy mỡ”,
Mà giờ đã rét căm căm.

Cứ thế thời gian trôi nhanh,
Trái Đất cứ quay, chẳng nghỉ.
Hết hoàng hôn lại bình minh,
Hết đêm, lại ngày… cứ thế.


Mùa Đông vốn ít ai thích,
Vì trời rét, lại âm u.
Chim chóc cũng lười ríu rít,
Chỉ gió chăm thổi ù ù.

Gió lạnh đến từ phương Bắc,
Còn mang đến cả mưa phùn.
Các cụ gọi là gió bấc,
Chỉ nghe thôi, đã rét run.



Mùa Đông có thật đáng ghét?
Và chẳng có gì đáng yêu?
Lặng ngồi tư duy lẩn thẩn
Ghét yêu, nặng nhẹ bao nhiêu?

Giữa những ngày đông tháng giá,
Có hôm nắng bỗng bừng lên,
Hơi ấm lan tràn khắp ngả,
Không gian đầy ắp tiếng chim.

Nhớ về những mùa Đông xưa,
Áo chăn chẳng đủ chống rét.
Lớp học quây bằng phên thưa,
Vẫn học say sưa, mải miết.

Những đêm Đông, quanh đống lửa,
Lép bép, thơm lừng sắn, khoai.
Râm ran chuyện trò, khúc khích,
Ánh lửa soi hồng má ai….

Mùa Đông cho mình cơ hội
Để dùng ngọn lửa con tim
Sưởi ấm tình yêu đôi lứa,
Đẩy lùi cái lạnh hàng đêm.



Có qua mùa Đông rét mướt,
Quí hơn, hơi thở mùa Xuân.
Quí từng nụ hoa, giọt nắng,
Hiểu đời lên xuống, trầm luân.



Trái tim lứa đôi cùng nhịp,
Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông.
Cho dù gió, mưa, bão tố,
Mãi không tắt lửa trong lòng.

Chúng mình chẳng ghét mùa Đông.

15/12/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment