Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

Vô đề…

*
Lê Cảnh Nghĩa


Nếu phải mù- ai đó nhỉ,thấy chăng sắc mầu kỳ dị của cuộc đời.
Nếu phải câm-ai đó nhỉ,nói bằng tay hiều lẽ đời.
Nếu lỡ điếc,ai người đã hiểu,Cười cợt,không cần nghe ai nói gì.
Nếu lỡ tay không còn nữa.
Sao làm thơ gọt nghĩa đời.
Rồi nếu như chân cũng không còn nữa,
Đến tương lai bằng một dấu chân tròn.
Nếu nhăn não cũng không còn nữa,
Ai hiểu mình,ai hiểu cho ai.
Nếu mà ăn không biết gì vị đắng,
Mật ngọt giả dối đời sao biết đây.
Thoáng chút thơm tho,nhớ đời nói vậy.
Mất khứu giác rồi,tất cả hư vô.
Ngẫm đời,ngẫm người.
Thiếu vắng bao nhiêu.
Bờ môi người không thể là người khác.
Ngẫm đời thôi,ngu không tự ngẫm mình.
Có ai hoan từ đủ bao điều bất hạnh.
Có ai hạnh phúc trọn vẹn bao giờ.
Nếu phải mù,phải câm,phải điếc.
Phải mất đi có mấy chục cuộc đời.

Cứ nhìn lại,ta vẫn là ai đó,ai còn là ai bên ta.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment