Thơ Tuấn Linh
Rắc sợi bạc
giăng giăng ngoài ô cửa,
im lặng ,
Rừng bạch dương,
tối sẫm màn đêm.
Những phím đàn
im lìm vào giấc ngủ,
nho nhỏ chùm hoa hòa thảo
ủ rũ rúc vào nhau,
Lịm tắt tiếng ngân nốt nhạc cuối cùng.
Quầng sáng mờ ảo,
Dư âm
Bản “Sonata Ánh Trăng”
ngập ngừng lật trang sách nhỏ, …
Chênh vênh những dòng thơ,
Như …
còn dang dở
một mái tóc đen
lượn sóng mượt mà,
Như …
vừa khép lại
một đôi mắt nhung huyền,
buồn sâu thăm thẳm..
Như …
có một Con Người
Vội đi…
Bỏ quên đâu…
Một tẩu thuốc ngậm môi
Đêm sâu,
mơ màng …
dịu dàng hơi thở nhẹ.
Thu đến…
Thu đi…?
Trong khuya vắng
Vần thơ ai
Đọng lại ,
Chỉ nơi đây,
mãi mãi…
một khoảnh khắc này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment