Những người bạn của tôi
Tóc đã bạc.
Da đã nhăn.
mắt cũng kém lắm rồi
Vậy mà gặp nhau vẫn mày tao chí tớ
Chọc gẹo, vui đùa như thuở mới đôi mươi
Chúng tôi gặp nhau từ năm tháng xa xưa
Một lũ nhóc từ thành phố lên rừng lập trại
giản dị thôi mà vẫn còn nhớ mãi
Những tên xóm,
tên làng,
những con suối, gốc đa
Nhớ làm sao năm tháng ấy- xa nhà.
Khoác trên mình một niềm mong ước lớn
Bộ quân phục màu xanh rêu của mẹ của cha
một đời chiến chinh
để lại cho con
bước tiếp
chặng đường xa.
Những thằng bạn của tôi,
Những cô bạn của tôi
Con đường của ông
của cha
đã bước hết rồi
Đã về vườn với những thú vui bình dị
Hay còn bước đi, thất thểu nốt chặng đường
đều còn ngổn ngang trăm điều
suy nghĩ!
trằn trọc , âu lo
Về những điều to tát
lẫn những điều bé mọn
Ôi những tấm lòng kiên trung
Như sao Khuê chiếu tỏ
Mạnh mẽ đứng bên đời
Vượt hết những bão dông
Để lại là mình
những con người nhân ái, bao dung.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment