Thơ và Tản văn của Quốc Việt
Nhân ngày thành lập quân đội, các bác B5 K3 say tít cung thang và bác Hoàng Giang ca bài "mùa lá đỏ", xin anh chị em cho gửi một bài viết dành cho các cháu gái K9.
Nhiều chú Bantroi nói bút danh của cháu Viên Thạch là hòn gạch hay hòn đá, nhưng chữ Viên kì lạ này lại có nghĩa là cô gái đẹp. Chú cũng từng nói chữ Thạch thì không hợp với cháu,
Chú chợt nhớ câu chuyện "Bích Câu kì ngộ", tưởng tượng bút danh của cháu để viết bài này. Mong K9 tham gia Blog nhiều.
Viên Thạch
Nếu là cô gái đẹp ... bằng đáThì muôn năm chẳng biết tuổi già ...
Chuyện là:
Ở xứ nọ có chàng tuổi trẻ
Mang tượng đá về bầu bạn yêu thương
Lúc đối ẩm, lúc bình thơ, lúc ôm ấp, lúc trò chuyện tỏ tường
Lời chân thật bỗng động lòng tiên nữ
Duyên là duyên "Bích câu kì ngộ"
Tượng đá bỗng rùng mình, biến thành cô gái dễ thương.
Rồi tình yêu ...
Hàng vạn năm, hàng triệu năm trong kiếp đá buồn
Sao chịu được khi quanh mình biến đổi?
Bích Câu kỳ ngộ (Cuộc gặp gỡ lạ lùng ở Bích Câu - nghĩa là ngòi biếc) là truyện Nôm của Việt Nam, kể về sự tích một người học trò tên là Trần Tú Uyên gặp nàng Giáng Kiều ở đất Bích Câu (nay thuộc thành phố Hà Nội) xảy ra dưới triều Hồng Đức nhà Lê (1460 - 1497)..
Lược truyện như sau
Hồi I. Tú Uyên, một thư sinh nghèo, cha mẹ mất sớm. Một lần đến Bích Câu, thấy phong cảnh đẹp bèn làm nhà ở đấy học. Một hôm nhân tiết xuân, Tú uyên đi chơi hội chùa Ngọc Hồ, nhặt được một chiếc “lá hồng” có đề một câu thơ. Chàng định họa lại thì thấy một thiếu nữ tuyệt đẹp trước cửa tam quan, liền đi theo, nhưng đình Quảng Văn thì thiếu nữ bỗng biến mất. Về nhà, chàng ngày đêm tưởng nhớ người đẹp đến sinh bệnh.
Hồi II. Một người bạn học là Hà sinh đến thăm, khuyên chàng không nên tơ tưởng nữa, nhưng Tú Uyên vẫn không sao quên được. Chàng đến đền Bạch Mã bói thẻ. Đêm ấy, chàng nằm mộng thấy một vị thần dặn sớm mai ra đợi ở Cầu Đông. Hôm sau, Tú Uyên ra cầu đứng đợi đến chiều tối, thì thấy có một ông lão bán tranh tố nữ mà hình dạng giống hệt người thiếu nữ đã gặp hôm trước. Chàng liền mua bức tranh về treo ở thư phòng. Cứ đến bữa ăn, dọn hai cái bát, hai đôi đũa, mời người trong tranh cùng ăn.
Một hôm Tú Uyên bận việc ở trường nên về muộn. Về nhà thấy có một mâm cơm thịnh soạn bày sẵn, chàng lấy làm lạ nhưng vẫn ngồi vào ăn. Hôm sau chàng giả bộ đi đến trường, nhưng đi được một quãng liền quay trở lại nhà, nấp vào một chỗ. Một lát sau, một thiếu nữ từ trong tranh bước ra lo việc bếp núc, nhà cửa. Tú Uyên mừng rỡ, bước ra chào hỏi. Thiếu nữ cho biết tên là Giáng Kiều, vốn là người cõi tiên, vì có tiền duyên với chàng nên xuống hạ giới. Nói rồi, nàng hóa phép ra lâu đài nguy nga với đầy đủ người hầu hạ.
Hồi III. Vì Tú Uyên rượu chè be bét, Giáng Kiều giận bỏ đi:
Hồi IV. Giáng Kiều trở về và cùng Tú Uyên lên cõi tiên:
Chuyện tẩt nhiên là không thật rồi nhưng thú vị, gửi mọi người cùng xem
Cảm ơn chú QcV. Cháu xin hứa, sẽ tham gia Blog thường xuyên ! Mong được đọc nhiều bài hay nữa của chú.
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaPhải rồi VT , chú cũng vui khi cháu đã có lời hứa . Niềm vui của những chiến binh :
... Nàng đừng hóa đá lặng im
Kẻo ta buồn nát con tim vì đời
Bão dông , binh lửa ... tơi bời
Hẹn nàng ở kiếp luân hồi ngày sau .
( trích từ : chuyện tình bên sông Mã ) .
Mong cháu góp nhiều thơ hay !
Nếu đà thật sự yêu nhau
Trả lờiXóaSao không xốc tới như..Tầu hải quân
Bây giờ cạn kiệt ngày xuân
thấy lòng luyến tiếc tình nhân xa rồi.
Ở đâu? vòng kiếp luân hồi?
Chi bằng trở lại thăm người.. ngày xưa.
thương yêu...nói lại...chẳng thừa.
Trả lờiXóaTQT , chuyện cũ ấy mà ! Bạn đã đọc bài " Hoài cổ " của tôi chưa ? Tôi phải dùng lối Hàn thi để viết những ý bạn nêu ấy , mạn phép đăng lại ở đây xin ý các bạn :
HOÀI CỔ
Ta lại về đây ơi xứ Thanh! Chạnh chút tình riêng với Tây thành Sông Mã, nước còn tươi sắc nắng Núi Hàm, thông vẫn biếc tầng xanh Tìm về chốn cũ, người xưa vắng
Trở lại giang hồ, nắng nhạt tênh
Luyến tiếc mà chi hoài nhân hỡi!
Hãy trả tình thơ lại Kinh thành.
Thanh Hóa – Mùa thu 1996
TQT : tôi không biết cách chỉnh sửa lại khổ thơ đã đăng trong com. Bạn chỉnh giúp nhé , cảm ơn !
Trả lờiXóa