Tháng năm muôn mầu,
Với ai đó, mầu nào cũng đẹp.
Tháng năm qua đi,
Đọng lại trong ai những gam màu luyến tiếc,
Những gam mầu nhớ nhung.
Tháng năm qua đi,
Trời mãi xanh,
xanh thẳm mấy tầng không,
Soi ánh mắt ai
Mãi long lanh, yêu thế.
Nhưng nhớ nhất là mầu gì nhỉ?
Xanh núi rừng hay tím biếc hoa sim?
Hay sâu thẳm đêm đen?
Ôi, mầu đen của bóng đêm,
Dù không thích, nhưng cám ơn lắm lắm.
Người che chở những cái ôm nồng ấm,
Để ai trao cho ai
Ngây ngất, nụ hôn đầu.
Dù tháng năm đã đọng trắng trên đầu,
Mầu đen ấy, ta làm sao quên đươc?
Ngày 22 tháng 11 năm 2013
Hay sâu thẳm đêm đen?
Ôi, mầu đen của bóng đêm,
Dù không thích, nhưng cám ơn lắm lắm.
Người che chở những cái ôm nồng ấm,
Để ai trao cho ai
Ngây ngất, nụ hôn đầu.
Dù tháng năm đã đọng trắng trên đầu,
Mầu đen ấy, ta làm sao quên đươc?
Ngày 22 tháng 11 năm 2013
Giời ơi, cháu được đọc bài này với tên ND trên Blog của cháu, hóa ra là chú QV.
Trả lờiXóaBài này "được của ló" đấy ạ !
Chú cũng thấy "có cái được của ló..". mỗi tội chú QV thường hay e x..ẹn,
Xóathẹn thùng như hoa trinh nữ í, hehehe!!
Hihi. Cháu nghĩ chú có thêm mục bình luận và nghĩ về tác giả đi ạ !
Trả lờiXóaThường là bình luận luôn vào phần comment này, ý kiến hay, hoặc thơ còm hay sẽ đưa luôn ra bài viết cháu ạ,như vậy dễ theo dõi và sát với bài thơ hơn.
Trả lờiXóa