Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2013

Tôi Khóc Bạn tôi


(Cho tôi ép nốt dòng dư lệ, nhỏ xuống thành thơ khóc bạn tôi)

Có một chiều Thu không buông nắng
Hai hàng cây trắng đứng cô liêu
Rủ lên một chiếc thi hài trắng
Là những lệ thương trắng lạnh người.

Có một chiều Thu đau đớn lắm
Dòng sông Thạch Hãn khoác khăn tang
Mang theo cả một trời u uất
Người lính chiến kia đã mất rồi.

Vũ Kiên Cường ơi - Kiên Cường ơi !
Có phải chăng mày chết thật rồi
Không, vẫn còn đây làn môi đỏ
Súng nắm trong tay thét vang trời.

Vũ Kiên Cường ơi - Kiên Cường ơi !
Xóa hết làm sao khúc nhạc đời
Hạnh phúc xây bởi tay người lính
Muốn tìm trong mắt một trời hoa.

Ôi đón tin đau nát nụ cười
Ngậm ngùi cay đắng nước mắt rơi
Cường ơi nhớ mãi ngày Thu ấy
Ôm súng tao đi nhạt nắng chiều.

(Khóc buồn - Vũ Kiên cường hy sinh chiều 28/08/1972 tại dinh tỉnh trưởng Thành Quảng Trị)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment