Thơ TQtrung
Có bóng hình hiền dịu của em xưa
chiều hồ Gươm lãng bãng, lạnh sương mờ
như nhắc nhở một thời hoa đào nở
Như nhắc nhở một thời hoa phượng đỏ
Xa giảng đường anh tạm biệt em yêu
Xa mùa thu lá đổ cuối trời chiều
Chân trời lạ gọi anh vào khát vọng
Năm tháng qua, chiều tàn, mây xếp bóng
lối xưa quen ta thôi bước chung đường
và kỉ niệm đã tan vào dĩ vãng
để phút lặng chiều nay trăn trở nỗi vấn vương!
Nỗi nhớ mùa đông...Mùa đông, ký ức len lỏi vào những cơn mưa, vào những con gió lùa bất chợt...Nhưng dấu yêu xưa đâu thể quay về...
Trả lờiXóaQua một thời, ngụp lặn giữa cơn mê
Trả lờiXóaDấu yêu xưa vùi chôn vào kí ức
màu thời gian đã không còn rạo rực
một chút vu vơ để xa cách mãi tình thơ
Phút lặng yên, ngày sương khói mịt mờ
những tiếc nuối đã không còn kịp nữa
ôi! cách xa như vết thương máu ứa
để bây giờ bờ bến mãi chia ly.
Nỗi niềm quá Nguyên ơi, mong em thanh thản hơn giữa cuộc đời đen bạc này.