*
Một mình dạo bước đường xưa.
Thoảng nghe lá rụng, nắng mưa vườn hồng.
Nơi này, mình có nhớ không?
Còn bao kỷ niệm, để lòng vấn vương.
Xuân xưa vẫn đẹp vô thường,
Lối này dạo bước, uyên ương đôi mình
Nhớ sao là mắt em nhìn,
Dịu dàng như thể bóng hình làn sương.
Đôi môi dịu ngọt mật đường
Thốt lời châu ngọc, suối nguồn trong veo.
Nhớ em! nhớ biết bao nhiêu?
Cho vừa nỗi nhớ em yêu - cách vời!
Chia xa là bởi tại trời.
Lòng anh chẳng muốn xa rời người thương.
Còn không ánh mắt xanh dương?
Ngây thơ thắm biếc, anh thường nhớ mong.
Riêng anh lòng vẫn nhủ lòng
Mong em trở lại, đêm đông, có mình
Trở về! em hỡi người tình
Cho anh ngắm lại, mắt mình thiên thanh!
*
Thân mến: Tặng các bạn hâm mộ Lục bát
Từ ý thơ "Ánh mắt em mầu thiên thanh"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
" Quán Thơ BT" hoan nghênh những lời góp chân thành, bạn cần dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa. Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment